Monday 26 October 2015

(Đào Nương) Chuyện “Sư ông bán chùa” Hồi 3 – Ai Đứng Sau Lưng GHPGVNTN Không HT Thích Quảng Độ


Sau Đại Hội “tùm lum” tiền hậu bất nhất, bị dư luận khắp nơi lên án, bộ  tam sên “Siêu-Bách-Đẳng” coi bộ khó chạy tội “bán chùa” và tội “tiếm danh” Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do HT Thích Quảng Độ làm Tăng Thống từ 20 năm qua.  Phóng viên  Saigòn Nhỏ có mặt tại “hiện trường” đã ghi nhân những điều bất thường của Đại Hội “tùm lum” này như sau:
1- Trong Thư Mời tham dự đại hội mà Saigòn Nhỏ nhận được bằng điện thư, Ban Tổ Chức “cho phép” các cơ quan truyền thông báo chí hiện diện.  Nhưng trong ngày khai mạc, các đại biểu đặt ra quy định phải là đại biểu chính thức thì mới được phát biểu ý kiến và được biểu quyết.
Nhưng trong khi mỗi diễn giã được nói liên tục trong khoảng 40 phút trình bày thì ngay cả những người là đại biểu chính thức cũng chỉ có 20 phút để đặt câu hỏi của mà thôi, mỗi người lại bị giới hạn trong 2 phút là tối đa và chỉ được đặt câu hỏi chỉ có 1 lần. Cuối Đại Hội, “sư ông bán chùa”  lại đặt ra vấn đề tự do và dân chủ của Tam Đầu Chế  trong khi “sư ông bán chùa”  và LS Steven  Điêu “độc diễn” suốt 2 ngày, 1 đêm.
2- Những người không đồng quan điểm của “sư ông bán chùa” có miệng cũng như câm. Ngược lại, họ còn bị chụp hình đăng lên web của “sư ông bán chùa”  và được xem như  là những người đến yểm trợ  đại hội “tùm lum” này.
(Chuyện này làm không khác gì đòn phép của Việt cộng trong việc xử dụng sinh viên Saigòn cho những màn trình diễn phá hoại chính phủ VNCH. Sinh viên Dược Khoa trước 1975 chắc không thể quên cảnh 7:30 sáng, lớp học vừa bất đầu thì có chừng 5 đến 7 tên sinh viên trấn đóng 2 cửa ra vào giảng đường trong khi một, hai tên khác nhảy lên bục cướp micro trong tay giáo sư, rồi hô hào tranh đấu chống chế độ độc tài Nguyễn Văn Thiệu. Thầy trò còn đang ngơ ngác vì vụ việc xảy ra quá nhanh chóng,  đến khi giáo sư gọi nhân viên an ninh vào sau năm, ba phút  thì chúng cũng đã hô hào và quay phim những điều chúng cần tuyên truyền trước khi rút lui. Những hình ảnh sinh viên ngồi đông chật hết những hàng ghế trong giảng đường sau đó được chúng dùng để tuyên truyền rằng sinh viên Saigòn tụ tập để yểm trợ cuộc tranh đấu chống Mỹ xâm lăng và chống chính phủ miền Nam làm tay sai cho giặc Mỹ).

3- Tin hành lang cho biết lỗi lầm lớn nhất của “sư ông” là “bán chùa” nên nhiều nhóm Phật giáo khác định tham dự Đại Hội “tùm lum” trước đó nhưng đã rút lui không tham dự nữa. Trước tình trạng có quá ít đại biểu tham dự nên Ban Tổ Chức kêu gọi những người ủng hộ vào ngày hôm sau phải đưa vợ và các con đến tham dự để hội trường có vẻ đông đảo ngõ hầu quay phim cho đỡ … quê. Do đó, nếu xem lại cuộn video ngày thứ Bảy tức vào ngày thứ hai của Đại Hội  sẽ thấy có nhiều “phu nhân” tham dự với vẻ mặt đăm chiêu vì không biết ông Điêu đang “điêu” cái chi chi?
 4- Đại Hội được tổ chức trong một hotel sang trọng, ở trên lầu, nên Phật tử chống đối muốn biểu tình thì cũng không thực hiện được. Tóm lại, bên ngoài thì không có người biểu tình chống đối, bên trong thì tất cả đều là người của TT Giác Đẳng, mời báo chí tham dự nhưng không phải là đại biểu chính thức thì không được hỏi, mà là đại biểu chính thức thì được hỏi trong 2 phút và chỉ được hỏi một câu thôi nhưng cuối Đại Hội thì TT Giác Đẳng và LS Steven Điêu lại kêu gọi tam quyền và dân chủ.
5- Trong Đại Hội, trừ chuyện bán chùa, thời gian còn lại chỉ dùng để đấu tố G.S. Võ Văn Ái nhưng nhắc nhở rất ít tới Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ; cho đến phút cuối thì công bố kế hoạch ly khai khỏi Giáo Hội PGVNTN do HT Thích Quảng Độ lãnh đạo. HT Thích Quảng Độ được nhắc đến chỉ trong cuộn băng ghi lại buổi nói chuyện giữa ĐTT Quảng Độ và TT Giác Đẳng rồi bình luận sai lạc. Nhưng … nếu ngày 13 tháng 6, 2014, Đức Tăng Thống có trao toàn quyền lãnh đạo VPII – VHĐ cho chủ tịch Thích Giác Đẳng rồi ngày 8 tháng 8, 2015, Ngài phát giác ra “sư ông lem nhem” tiền bạc, không gửi báo cáo tài chánh được và xin từ chức, Ngài có khai trừ thì cũng đâu có gì khó hiểu? Và cũng đâu phải vì vậy mà “sư ông” có quyền … đi nhanh hơn một bước là bán ngôi chùa chung của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất?  
Trong đoạn audio được “phe” “sư ông bán chùa”  khai thác, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ chỉ nói rằng giao việc di dời “pháp lý”  của Giáo Hội sang Hoa Kỳ cho VPII – VHĐ chứ nào đâu có nói giao Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cho “sư ông bán chùa” muốn làm chi thì làm?  Trong Đại Hội, các đệ tử của “sư ông bán chùa”  đã vọng ngữ  khi cho rằng đã giao cho “sư ông bán chùa”  toàn quyền rồi lại chấp nhận đơn từ chức của “sư ông bán chùa”, không cho làm chủ tịch VPII – VHĐ vĩnh viễn là Đức Tăng Thống đã bất nhất trong lời nói. Ngũ giới của Phật giáo là gì? Không biết “sư ông bán chùa” có còn nhớ không: Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không vọng ngữ, không uống rượu? (Xin xem Lời Huấn Từ của Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ ngày 16 tháng 10, 2015 để biết Ngài nói gì về “sư ông bán chùa”:
“Tóm lại Giác Đẳng không liên hệ gì với Giáo Hội nữa. Không còn một tí dính dáng đến Giáo Hội nữa. Giờ phút này tôi đã xác định Giác Đẳng không còn dính dáng gì đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nữa. Tôi tóm lại Giác Đẳng không còn liên hệ gì GHPGVNTN/VP II nữa. Vậy thôi.”
 6- Không biết ông Trần Đình Minh và LS Steven  Điêu “học” được vấn đề báo cáo tài chánh cuả quốc gia nào mà khi nói về chuyện tiền bạc từ chuyện bán chùa Phật Quang qua các công tác cứu trợ của “sư ông bán chùa”  ở Nepal và Phi đều dùng chữ “khoảng” đi trước:
– Tiền thu được của bá tánh không phải trả nợ là (khoảng) $500,000
– Tiền mượn phải trả là (khoảng) $800,000
“Khoảng” là bao nhiêu? Từ $450,001 đến $549,999? Là một luật sư chắc ông Steven Điêu khó lòng mà trả lời trước toà về ý nghĩa của chữ (khoảng) mà ông Trần Đình Minh đã xử dụng? Nghe nói LS Steven  Điêu là chuyên viên “truy lùng” tiền “child support” cho quận hạt Harris của thành phố Houston. Không biết ông nghĩ sao nếu có một “ông” tội phạm cho ông biết rằng “tôi làm lương khoảng $500 một tháng”. Ông có yêu cầu đương sự cho ông biết (khoảng) $500 là bao nhiêu không? Từ $451 dến $549? Thế nào là “khoảng”?
7- Điều răn thứ 9 cuả Đức Phật: Phá Sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng. Cái Ủy Ban Thanh Lý Tài Chánh do “sư ông bán chùa” và LS Steven Điêu thành lập để giải quyết vấn đề bán Chùa Phật Quang, mới thật là tội nghiệp. Thử tưởng tượng những anh con nợ họp nhau bàn chuyện “chạy nợ” sau khi đi trước một bước bằng cách bán chùa âm thầm không cho “bọn chủ nợ” biết. Nhưng rồi cả nước biết, những anh con nợ chạy nợ không xong thì lại bàn qua chuyện trả nợ bằng … tiền “dổm”. Trả như thế nào? Thường thì những Ủy Ban Thanh Lý để trả nợ này do toà chỉ định từ những chủ nợ có uy tín để họ có quyền chọn chủ nợ nào trả trước, chủ nợ nào trả sao tuỳ theo tính cách pháp lý của món nợ khi vay. Đàng này những anh con nợ tự chọn ra một Uỷ Ban Trả Nợ, tự chọn con nợ, dùng “tiền chưa có” trong tay để trả. Ôi! Khi tuyệt vọng, cách hành xử của người ta khó mà hiểu nổi.
8- Thử tưởng tượng, nếu cái mộng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không HT Thích Quảng Độ của “sư ông bán chùa” thành tựu thì chúng ta sẽ có nhà báo Hoàng Bách tên tục là Huỳnh Kim Thế trong vai trò phát ngôn viên thay cho G.S. Võ Văn Ái thì những người con Phật … chắc chết sướng hơn.
Thân thế của ông Hoàng Bách đã được “giải mã” sau 40 năm, sau khi Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam ở Quảng Nam được “giải tán” bởi Việt cộng nên cũng không có gì là bí mật. Sau 1975, ông Hoàng Bách và vợ là bà Song Kim cũng “vượt biên”, cũng  gia nhập vào Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Có ông chiến hữu Huỳnh Trạng đang ở Chùa Việt Nam không tin vào lập trường chính trị của ông Hoàng Bách. Đại hội của “sư ông bán chùa” tha hồ “đấu tố” G.S.Võ Văn Ái là gian ác, là thân cộng. Thế thì với một người có thân thế như ông Hoàng Bách, “sư ông bán chùa” có chắc ông Hoàng Bách là một người chống cộng? Hay ngưu tầm ngưu, mã tầm mã cũng là một điều bình thường trong thiên hạ?
9- Nhưng việc chiếm đoạt một cơ sở tôn giáo làm của riêng thì tổ chức Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất của HT Thích Quảng Độ không phải là tổ chức tôn giáo duy nhất vướng phải điều này. Lịch sử toà án Hoa Kỳ đầy rẫy những vụ sang đoạt nhà thờ “mẹ” của nhà thờ “con” không thiếu. Quí vị chỉ cần vào Google đánh chữ Pastor Steals hoặc “parent church” hay “local church” là sẽ có nửa triệu tin về vấn đề này. Ngoài chuyện ăn cắp tiền, còn là chuyện sang đoạt nhà thờ “con” sau khi dùng danh nghĩa nhà thờ “mẹ” để quyên tiền. Gần đây nhất là chuyện ông mục sư Creflo Dollar bị bắt quả tang bởi camera cuả nhà thờ Giáo Hội ghi lại hình ảnh khi ông này tự tiện vào két sắt cuả nhà thờ lấy trộm 15,000 đô la tiền mặt. Nhà thờ World Changers Church International có trụ sở chánh ở tiểu bang Georgia mà mục sư Creflo Dollar là một trong những mục sư chánh từ năm 1986.  Nhà thờ này có khoảng 45,000 tín đồ địa phương và có chương trình truyền hình được xem bởi hàng triệu tín đồ trên toàn nước Mỹ. Mới đây, mục sư Creflo Dollar phát động chiến dịch GoFundMe để quyên $65,000,000 mua một phản lực cơ thương mại bay nhanh nhất mà ông cho biết rất cần thiết để ông di hành lo việc đạo khiến ông bị nghi ngờ không minh bạch về tài chánh. Khi rao giảng trên bục, mục sư  Creflo Dollar  thường nhắc đi nhắc lại là ông làm công việc truyền giáo không nhận thù lao cuả nhà thờ, gia tài ông có được là do việc đầu tư chứng khoán bên ngoài nhà thờ. Gia sản cuả ông trị giá 27 triệu đô la khi ông bị bắt. 
10- Trong tiếng Anh, khi gọi “Church” viết hoa nghĩa là Giáo Hội thì đó là một tôn giáo (religion). Hiến pháp Hoa Kỳ ngay từ khởi đầu đã tách lìa quyền đạo và quyền đời (ecclesiastical va non-ecclesiastical), nghĩa là Tôn Giáo, hay “Church” có quyền độc lập với chính phủ, không phải đăng ký với chính phủ. Giáo Hội Công Giáo Rome, Giáo Hội Episcolian, Giáo Hội Muslim, v.v., không cần đăng ký với chính phủ Mỹ.
Nhưng để được miễn thuế và chứng nhận cho những người đóng góp được miễn thuế, thì nhà thờ và nhà chùa đó phải đăng ký với tiểu bang. Nhưng, để đăng ký với tiểu bang,  nhà thờ đó phải có qui luật – By-Laws trước, và By-Laws này không được đi ngược lại với tôn chỉ và mục đích của Giáo Hội hay gọi là tôn giáo mà nhà thờ hay chuà đó trực thuộc. Đây là điều quy định rõ ràng trong Bộ Luật Texas Business Organizations Code Chapter 22, nơi “Unified Church of Vietnam -Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất d/b/a Văn Phòng II Viện Hoá Đạo” đăng ký.
Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là một Giáo Hội với Hiến Chương từ 1964 và những Luật của Giáo Hội thì Toà Án không được đụng đến. Toà Án Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ gọi luật này là “ecclesiastical laws and policies” và các toà án phải tránh không được đụng đến bất cứ không chỉ một ngôi chuà. Phải hiểu rõ như vậy nên nếu cần đăng ký thì tên vẫn thuộc là của Giáo Hội mẹ. Chùa Phật Quang đã được “sư ông bán chùa” và LS Steven Điêu xác định là cơ sở sinh hoạt của VPII – VHĐ (VAN PHONG II VIEN HOA DAO), một chi nhánh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Hoa Kỳ. Và vì được lệnh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cho phép đăng ký để mua chuà thì phải để tên Giáo Hội mẹ sao lại chỉ đề tên Steven Điêu đăng ký “Unified Church of Vietnam – Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất  d/b/a Văn Phòng II Viện Hoá Đạo” mà thôi?
Một tuần lễ sau Đại Hội “tùm lum” ở San José, ngày 16 tháng 10, nam 2015, LS Steven Điêu lên Đài Truyền Hình ViệtTV của ông cựu “du sinh” V247 với sự “cò mồi” của “quân sư” Hoàng Bách, kẻ tung, người hứng, “dziên dzán” không chịu nổi. Trong cuộc phỏng vấn mà người đi phỏng vấn nói nhiều hơn người được phỏng vấn, LS Steven Điêu thú nhận rằng đã làm giấy tờ cực khổ trong việc mua Chuà Phật Quang. Mấy phút sau đó (sau phần quảng cáo) ông Điêu lại thú nhận rằng ông và “sư ông” quyết định phải bán Chuà Phật Quang (ông Điêu phải giúp “sư ông” vì thủ tục bán chuà rất khó khăn?). Ông Điêu cho biết phải bán Chuà Phật Quang vì nơi này không đủ tiêu chuẩn của thành phố và không bao giờ có thể làm nơi thờ phượng và hội họp được? (Luật thành phố Huntington Beach đòi hỏi phải 1 mẩu đất mới cấp giấy phép mà Chuà Phật Quang chỉ có 1/2 mẩu).
Đào Nương tôi cũng như nhiều Phật tử nghe ông Điêu “ca bài ca con cá” về vụ Chuà Phật Quang mà cười ra nước mắt. Trời đất, trước khi ký giấy mua chùa bằng tiền thu góp của bá tánh để xây một ngôi chuà chung cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, sao ông luật sư không “check” dùm điều kiện tiên quyết này. Ông và “thầy tui” cầm $1,225,000 đô la Mỹ đi mua Chuà Phật Quang mà không cần tìm hiểu luật cuả thành phố về điều kiện để có giấy phép hoạt động, đăng ký mở “công ty” Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất mà không hề tìm hiểu về luật về chuà mẹ, chuà con ở xứ Hoa Kỳ? Bây giờ ông Điêu lại cố vấn cho “sư ông bán chùa” chạy nợ… Chùa chung không ai khóc? Bây giờ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, các Phật tử đã góp tiền phải làm sao đây?
Kiện ông luật sư về tội bất cẩn-malpractice ư? Luật tiểu bang Texas định rằng dù làm thiện nguyện – pro bono, luật sư vẫn phải chịu trách nhiệm về hộ. Nếu LS Steven Điêu chỉ là một công chức đi thâu tiền child support không có tiền để bồi thường thì Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và Phật tử phải làm sao đây? Không lẽ Giáo Hội và Phật tử đi kiện Harris County’s Attorney’s Office của xếp Vince Ryan vì tội “negligence supervision” tức là kiện quận hạt Harris, nơi ông làm việc đã không kiểm soát nhân viên chặc chẽ để ông Điêu tuyên bố lung tung, sai tùm lum, tùm la về “luật”  khiến cộng đồng vừa cười, vừa khổ! Tóm lại, “sư ông bán chùa” cần có một cố vấn luật pháp biết về luật thương mại, luật hình, luật hộ, luật thành lập công ty, luật liên quan đến các chùa chiền nhà thờ hơn là một luật sư chuyên đi thu tiền child support, để chấm dứt những hành động gây thống khổ cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và các Phật tử như ngày hôm nay! Việc biến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất thành một công ty bất vụ lợi, một ngôi chùa nhỏ chắc chắn không phải là ý định của HT Thích Quảng Độ. Ngài chỉ muốn Giáo Hội làm theo đúng luật, đúng theo Hiến Pháp của Hoa Kỳ để tồn tại trong tình cảnh đặc biệt cuả đất nước Việt Nam hiện nay: Việt cộng đã đặt Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ra ngoài vòng luật pháp và bản thân Ngài đã bị chúng giam lỏng tại Thanh Minh thiền viện từ 20 năm qua.
Những sai lầm của “sư ông bán chùa” và LS Steven Điêu càng ngày càng rõ ràng hơn. Không những từ chối lời kêu gọi giải quyết trong tinh thần từ bi cuả HT Thích Huyền Việt mà “sư ông bán chùa”  còn tiếp tục cho đệ tử làm nhục một vị sư đã cùng đi với ông một đoạn đường dài cho thấy “sư ông bán chùa”  đã có mục đích khi… tới luôn bác tài trong “giấc mơ”  một Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không HT Thích Quảng Độ. Nhưng những câu hỏi của Phật tử không được nêu ra trong kỳ đại hội “không có Phật” vừa qua hy vọng sẽ được “sư ông bán chùa”  và LS Steven  Điêu trả lời khi ra toà về vụ bán tài sản và mạo danh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.
Đức Tăng Thống đã vi phạm Hiến Chương?
Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất  được ban hành ngày 04 tháng 01, năm 1964 và Bản Tu Chỉnh Hiến Chương được ban hành ngày 12 tháng 11 năm 1973 bởi Đại Hội Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất  khoá 4.  Nghĩa là cả hai bản Hiến Chương và Tu Chỉnh Hiến Chương đều đã được hoàn thành trước 1975, thời còn chính phủ Viêt Nam Cộng Hoà tại miền Nam. Hiện nay, 40 năm miền Nam mất vào tay giặc cộng, Đức Tăng Thống HT Thích Quảng Độ sau khi bị Việt cộng giam giữ trong các trại lao tù cải tạo đã bị giam lỏng tại Thanh Minh Thiền Viện ở thành phố  Saigòn. Trong một hoàn cảnh nghiệt ngã như thế nhưng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã tồn tại, dù những nhà tu bất chính lợi dụng danh nghĩa Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất để quyên tiền trục lợi cho cá nhân nhiều hơn là lo cho nhà chuà về việc đạo. Tình cảnh của Ngài thật là bi ai khôn xiết!
Sau Đại Hội “ly khai”  để tuyên bố về một Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không HT Thích Quảng Độ, phe “sư ông bán chùa”  đã ra một Bản Tuyên Bố mà một Phật tử đã nhận định là đã vi phạm Hiến Chương GHPGVNTN. Ông Huệ Lộc đã viết về trường hợp ra khỏi Ban Biên Tập nguyệt san Đồng Hành như sau:
(Trích):
Cũng như mọi Phật tử khác, tôi cứ ngỡ rằng TT chủ tịch luôn luôn báo cáo mọi hoạt động của VHĐ2 về ngài Quảng Độ mỗi ngày và tờ Báo Nguyệt San Đồng Hành được sự đồng ý của Giáo Hội.  Nhưng tất cả mọi sự diễn tiến đều không hoàn toàn đúng như thế.  Sự thật  bị che đậy mãi  cho đến khi  có hai thông cáo của VHĐ trong nước gởi ra  VHĐ2 hải ngoại,  thì mọi người mới biết ra rằng từ nhiều tháng qua TT chủ tịch không liên lạc với Gíao Hội và tờ báo Nguyệt San Đồng Hành chưa được sự chấp thuận.   Thấy thế tôi đã rút tên ra khỏi ban biên tập của tờ báo nầy.
…..
(Ngưng trích)
Khi không tuân phục Viện Tăng Thống hay Viện Hoá Đạo trong nước thì rõ ràng đây là một tổ chức vi phạm Hiến Chương GHPGVNTN Ngày 04 tháng 01, năm 1964 và Bản Tu Chỉnh Hiến Chương ngày 12 tháng 11 năm 1973 bởi Đại Hội GHPGVNTN khoá 4. 
Bản Tuyên Bố Chung của Đại Hội nầy vi phạm:
1) Điều IX, Khoản 36 (a) và (b), Phần 2 về “The Unified Buddhist Church of Vietnam Overseas” (phải đọc với khoản 28 qui định về quyền của Đức Tăng Thống);
2) Điều IV, Khoản 11 và khoản 4 trong bản Hiến Chương GHPGVNTN;
3) Xem lai các Giáo Chỉ số 20 và 21;
4 “Khẩu từ” của Đức Tăng Thống vào ngày 16 tháng 10, 2015.
LS Steven Điêu nên xem lại luật của Toà Án Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ và Toà Án Tối Cao Pháp Viện Texas qui định Hiến Chương và Giáo chỉ thuộc về Tôn Giáo (ecclesiastical laws and policies) của Giáo Hội mẹ thì Toà Án Hoa Kỳ không có thẩm quyền xét đoán. Tóm lại, nói về luật đạo các ông cũng sai mà nói về luật đời thì các ông càng sai hơn.
Trong Bản Thông Cáo chung của”Sư ông bán chùa”, quan trọng nhất là Điều 1 qui định: “Tuân thủ đường hướng, lập trường của Hội Đồng Lưỡng Viện trong nước, nhưng độc lập về nhân sự tại hải ngoại để tránh những tình trạng xáo trộn không cần thiết.”
“Độc lập về nhân sự tại hải ngoại” nghĩa là gì?  Theo ngôn ngữ bình thường thì có thể hiểu:  “Tất cả những chức vụ điều hành và lãnh đạo trong VHĐ2 chỉ do VHĐ2 đề cử và chỉ định, Giáo Hội trong nước không được xen vào”. 
Điều 11 là quyền lực tối cao của Đức Tăng Thống bổ nhiệm nhân sự trong và ngoài nước cho cả hai Viện Hoá Đạo, Vì nhà nước Cộng sản muốn tước đạt quyền nầy nhưng không được hai Ngài Huyền Quang và Quảng Độ đồng ý, vì thế mà cả hai Ngài Huyền Quang và Quảng Độ bị cộng sản bắt tù đày và quản thúc. 
Bây giờ Bản Tuyên Bố chung của phe TT Giác Đẳng muốn một điều tương tự: VPII – VHĐ  có toàn quyền đề cử và chỉ định nhân sự một cách độc lập.  Điều 1 của bản Tuyên Bố Chung của “sư ông bán chùa” có tánh cách vô hiệu hoá điều thứ 11 của Hiến Chương GHPGVNTN.  Lý do “tránh những xáo trộn không cần thiết” không phải là lý do chánh đáng để tuyên bố “độc lập về nhân sự”, phản lại Hiến Chương GHPGVNTN. (Ngưng trích)
Để đọc đầy đủ những điều vi phạm Hiến chương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất của bản Thông Cáo Chung của “sư ông bán chùa” , quí độc giả có thể vào
Vì không hiểu rõ về Hiến Chương cuả Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nên “sư ông bán chùa”  tự biên, tự diễn, coi giáo hội như  là chuà Pháp Luân, như của cha để lại cho con không bằng?
*
Sau bài viết này của ông Huệ Lộc, một ông Phật Tử khác tên là Lê Hữu Trung cho rằng Đức Tăng Thống tức HT Thích Quảng Độ cũng đã vi pham Hiến Chương khi ra Giáo Chỉ cách chức 6 nhân sự trong đó có “sư ông bán chùa”, ông Trần Đình Minh, sư bà Nguyên Thanh. Lập luận của ông này không khác lập luận đòi VPII – VHĐ độc lập về nhân sự của “sư ông bán chùa.”.
Ông Lê Hữu Trung viết:
(Trích):
  1. Căn cứ Hiến Chương GHPGVNTN, chúng tôi nhận thấy:
– Theo Điều thứ 11 CHƯƠNG THỨ TƯ của Hiến Chương GHPGVNTN,  trong 6 nhiệm vụ của Đức Tăng Thống không có nhiệm vụ nào là Đức Tăng Thống có thẩm quyền trực tiếp bổ nhiệm thành viên Ban Chỉ Đạo VHĐ và Văn Phòng II VHĐ như phần Chiếu thứ hai đã nêu ra.
– Theo Điều thứ 18 CHƯƠNG THỨ TƯ của Hiến Chương GHPGVNTH: Ban Chỉ Đạo VHĐ do Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương đề cử, Đại Hội GHPGVNTN bầu cử và Đức Tăng Thống Tấn phong (Đức Tăng Thống không có thẩm quyền trực tiếp bổ nhiệm thành viên Ban Chỉ Đạo  VHĐ).
(Ngưng trích)
Điều Răn thứ 13 của Đức Phật: Khiếm Khuyết nhất đời người là kém hiểu biết
– Điều 11 / Chương Thứ Tư của Hiến chương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất có 6 điều về Nhiệm vụ Đức Tăng Thống.
– Điều 3: Đức Tăng Thống ban Giáo chỉ tấn phong Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo sau khi Đại hội GHPGVNTN bầu cử.
– Điều 4: Đức Tăng Thống triệu tập và chủ toạ Đại hội Bất thường trong trường hợp đặc biệt, liên quan đến sự tồn vong của đạo pháp.
Điều 4 quy định Đức Tăng Thống có quyền triệu tập Đại hội Bất thường liên quan đến sự tồn vong của đạo pháp. Vụ “sư ông bán chùa”  họp đệ tử,  ra quyết định ly khai, đưa 6 người vào giáo hội  thì  Đức Tăng Thống  phải triệu tập Hội đồng Lưỡng Viện giải quyết vấn đề bằng Giáo chỉ ra hải ngoại thì có gì là sai Hiến Chương?
Về Nhiệm vụ Đức Tăng Thống với vấn đề nhân sự thì lại phải liên kết Điều 11 với  Điều 28 về Viện Hoá Đạo:
Điều 28: Một trong các chức vị thuộc Viện Hoá Đạo các cấp là 4 năm:
– Nếu là Chức vị trong Ban Chỉ đạo (từ chức vụ Tổng vụ trưởng trở lên) thì do Ban Chỉ Đạo  Viện Hoá Đạo trình Hội Đồng Giám Luật xét và trình Hội Đồng Giáo Phẩm Trung ương  biểu quyết,  Đức Tăng Thống duyệt y. (Ghi chú: Hội Đồng Giám Luật và Hội Đồng Giáo Phẩm Trung ương nằm trong Viện Tăng Thống)
– Nếu là Chức vị từ cấp Miền trở lên do Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo đề nghị và do Đức Tăng Thống duyệt y. (Ghi chú: Duyệt y bằng Giáo chỉ).
Do đó, vấn đề nhân sự VPII – VHĐ của phe “sư ông bán chùa” làm sao độc lập khi Hiến chương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất quy định nhân sự của VPII – VHĐ phải được trình lên Hội đồng Giám luật và Hội đồng Giáo Phẩm Trung ương nằm trong Viện Tăng Thống biểu quyết trước khi được Đức Tăng Thống tức HT Thích Quảng Độ chuẩn y?
Ông Lê Hữu Trung lại cho rằng HT Thích Quảng Độ sai Hiến Chương vì:
(Trích):
Theo Điều thứ 36, CHƯƠNG THỨ CHÍN của Hiến Chương thì Thành viên Văn Phòng II VHĐ do Viện Trưởng VHĐ thỉnh tuyển và chỉ định (Đức Tăng Thống cũng không có thẩm quyền này). 
(Ngưng trích).
Điều thứ 36, CHƯƠNG THỨ CHÍN của Hiến Chương qui định điều gì?
  1. Văn phòng II Viện Hoá Đạo trực thuộc sự chỉ đạo và điều hành của Viện trưởng Viện Hoá Đạo trong nước. Thành viên Văn phòng II VHĐ do Viện trưởng Viện Hoá Đạo thỉnh tuyển và chỉ định; tuỳ theo nhu cầu, hoàn cảnh, các thành viên có thể được bổ sung, hoán chuyển hay thay đổi”. Điều 36 (b) cũng phải liên hệ trở lại Điều 28 của Hiến Chương thượng dẫn trước kia. Nghĩa là:
– “Nếu là chức vị từ cấp Miền trở lên do Ban Chỉ đạo Viện Hoá Đạo đề nghị và do Đức Tăng Thống chuẩn y”.
– Chi bộ GHPGVNTN Hải ngoại được quy định như cấp Miền trong nước. Cấp Miền là cấp liên tỉnh.
Thế thì nếu theo Hiến Chương cuả Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất làm sao mà “sư ông bán chùa”  lại có thể ra thông cáo đòi “độc lập về nhân sự” nếu không phải là một dự mưu từ trước, bán chùa và sau đó, ly khai với giáo hội mẹ? Những bài viết thiếu hiểu biết như bài viết cuả ông Lê Hữu Trung, người tự xưng là một Phật Tử cao niên ở miền Nam Cali cho rằng HT Thích Quảng Độ hành động sai Hiến Chương của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất khi Ngài khai trừ “sư ông bán chùa,” khiến cho nhiều Phật Tử đứng trước những danh từ dao to, buá lớn như Hiến Chương, như  Giáo Chỉ bị “sư ông bán chùa”  đánh lận con đen, tung hỏa mù làm rối trí.
Thật ra vấn đề có thể tóm gọn và dễ hiểu hơn nhiều:
Sư Giác Đẳng, trụ trì chuà Pháp Luân ở Houston được HT Thích Quảng Độ cho làm chủ tịch VPII – VHĐ vào ngày 13 tháng 6, 2014, một cơ sở đại diện cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất tại Hoa Kỳ. Đức Tăng Thống tức HT Thích Quảng Độ trong nước chỉ thị cho tăng ni và Phật tử ở hải ngoại giúp sư Giác Đẳng quyên tiền mua chuà làm cơ sở sinh hoạt cho VPII – VHĐ. (xin vao báo Đồng Hành đọc 10 bài “Sư ông bán chùa” viết để biết “Sư ông bán chùa” ca tụng Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ và dùng Đức Tăng Thống để quyên tiền như thế nào) Sư Giác Đẳng cùng đệ tử là LS Steven Điêu quyết định mua một thiền đường cuả Đài Loan và gọi nơi này là chùa Phật Quang. Trong một thời gian ngắn, “sư ông” Giác Đẳng mua được chùa nhưng không công bố sổ sách chi thu. Khi Giáo Hội trong nước đòi sư Giắc Đẳng gửi bảng báo cáo tài chánh (lên đến hàng triệu đô la) thì sư Giác Đẳng xin từ chức (8/4/15). HT Thích Quảng Độ chấp nhận thư xin từ chức của sư Giác Đẳng (8/8/15) và yêu cầu ông giao tài sản của Giáo Hội tức của VPII – VHĐ trong đó có chùa Phật Quang cho người được HT Thích Quảng Độ bổ nhiệm vào chức vụ chủ tịch VPII – VHĐ thay sư Giác Đẳng là HT Thích Huyền Việt.
10 ngày sau khi từ chức, từ đó sư Giác Đẳng mang ô danh là “sư ông bán chùa,”  khi tự mình thành lập một Hội Đồng Quản Trị với 6 người “lạ” không phải là thành viên cuả Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong đó có LS Steven  Điêu. Ông này được “sư ông bán chùa” cho làm chủ tịch Hội Đồng Quản Trị đã ký giấy bán Chuà Phật Quang dưới giá thị trường để trả nợ mà “sư ông bán chùa”  cho biết đó là nợ mua chùa nhưng lại không có giấy tờ chứng minh. Lý do bán chùa là vì Chuà Phật Quang bị cấm chỉ không hoạt động được vì nhiều lý do, những lý do quan trọng nhất là chùa chỉ có ½ mẩu đất trong khi luật của thành phố Huntington Beach phải là một mẩu đất. Chưa hết, đường Chuà Phật Quang chỉ có  2 “lanes” trong khi luật của thành phố muốn đổi từ khu nhà ở qua khu thương mại phải là 4 “lanes” (Đoạn này ông LS Steven Điêu nói tiếng Anh nghe không rõ nên rất là khó hiểu) 
Câu chuyện chỉ giản dị có thế. Nhưng vì chuyện mua bán chùa Phật Quang có nhiều chữ “khoảng” trước những con số nên sinh ra nhiều chuyện. Trước đây qua 10 lá thư hàng tuần do chính “sư ông bán chùa”  báo cáo trên diễn đàn Phòng Thông Tin Phật Giáo Thế Giới hay trên báo Đồng hành, số tiền quyên được “khoảng” $900,000. Nhưng trong thông cáo bán chùa thì tiền  quyên được chỉ còn “khoảng” $500,000 (hụt đi “khoảng” $400,000),  tiền mượn “khoảng” $800,000, mua chùa Phật Quang “khoảng” 1 triệu 3, bán “khoảng” 1 triệu 1, người mua trả trước “khoảng” $200,000 còn lại “khoảng” $900,000  trả dần mỗi tháng khoảng $100,000 cho Ủy Ban Thanh Lý “Nợ” trả dần. Ôi, những con số không biết nói đã làm hại nhà chuà!
Ca dao miền Nam chế diễu những cô gái “sexy” nhưng khi thất tình thì đòi đi tu như sau:
Em ơi, em có đi tu thì để cái lu mắm sặc ở nhà
Đừng mang lên chuà báo hại thầy tu
Nhiều độc giả và các nhà báo bạn thắc mắc là không biết chùa của “sư ông bán chùa” có bị mấy cái hủ mắm sặc lưu lạc đến không mà từ khi vụ “sư ông bán chùa” bùng nổ thì  mùi xú uế bay ra tùm lum. Một ông Phật tử ở xa, tận bên Thụy Sĩ gửi thư cho các cơ quan truyền thông trong đó có Saigòn Nhỏ để nhờ lên tiếng về việc hai ông sư mượn tiền không trả. Quí vị có thể vào đây để đọc thêm chi tiết vì trang giấy cuả chúng tôi có hạn:
Ông Phật tử này nêu đích danh 2 ông Sư mượn 200,000 Quan Thụy Sĩ rồi quịt, vu khống Phật Tử, đuổi sư cướp Chùa là “sư ông bán chùa” và “thầy” của ông ta. Phật tử này sẳn sàng đối chất với 2 vị này để làm sáng tỏ vấn đề. Sư HG thì đã viên tịch chỉ còn “sư ông bán chùa” đối diện với cái hủ mắm càng ngày càng bốc mùi trong sân chùa. Ông Phật tử tên Minh Dũng này là một người có khả năng viết rất “sắc bén”, nếu ông hành nghề viết phiếm hơn Đào Nương tôi là cái chắc.  Cứ đọc cái xì-lô-găng mở đầu bài viết cuả ông thì rõ.
(Trích):
Mọi hành động đánh phá Tôn Giáo là tiếp tay cho Việt Cộng!
Mang áo tu sĩ làm chuyện lưu manh là tiếp tay cho Việt Cộng!
Chúng tôi, những người thầm lặng, xin lên tiếng về hành vi kém đạo đức của những con người mang áo Cà Sa nhân danh tu sĩ nhưng làm chuyện tai tiếng cho Giáo Hội khiến hàng ngàn Phật tử phải nhỏ lệ.  Chúng tôi phải lên tiếng vì nhìn thấy Tôn Giáo đang bị những thành phần theo chủ thuyết cộng sản, việt gian lưu manh lợi dụng, lên tiếng vì cho đến giờ phút nầy chúng tôi chưa thấy những vị có trách nhiệm trực tiếp hay gián tiếp trong hàng giáo phẫm đại diện Phật Giáo trong và ngoài nước có tiếng nói gì cho vụ việc nêu trên. một sự im lặng rất đáng ngờ vực !…
(Ngưng trích).
Theo ông Phật tử này thì “sau nhiều năm liên lạc với hai vị bằng viết thư, FAX, điện thoại, đi qua tận Mỹ gặp quý Ngài nói chuyện, nhưng vô vọng, chúng tôi rất cố gắng trong sự kính nể tuyệt đối, hòa nhã từ lời văn tiếng nói bằng mọi cách chỉ muốn giãi quyết chuyện nầy trong vòng riêng tư, cố tránh chuyện vạch áo cho người xem lưng, và quý Ngài với nhiều lý luận không thuyết phục cố tình không hoàn trã món nợ 200‘000.- Sfr (tiền ThụySĩ) do chính hai vị này thay mặt đại diện và chịu trách nhiệm cho Chùa PHAP LUAN Houston Mỹ đã ký mượn cũa Chùa Phật Tổ Thích Ca Thuỵ Sĩ.
(Trích):
Mới đây nhất, cách nay 3 tháng chúng tôi có nghe lời phát biểu của Sư Thích Giác Đẳng (Audio) chúng tôi liên tưởng đến năm xưa những tên đại BIP to mồm lớn tiếng có 10,000 kháng chiến quân, có 17,000 quân ngoài biên thùy lường gạt đồng bào… v..v.. Thích Giác Đẳng không ngoại lệ
….
Chúng tôi yêu cầu những vị có trách nhiệm trực tiếp hay gián tiếp của văn phòng 2 viện hóa đạo và đại diện cũa Giáo Hội Phật Giáo Thống Nhất trong và ngoài nước hãy tìm hiểu sự thật và giải quyết vấn đề nầy. Hành động im lặng tiếp tục là bao che cho sự lưu manh của 2 nhân vật nói trên, hay coi thường Phật Tử. Chúng tôi chờ đợi sự trã lời, họp tác làm việc và đóng góp ý kiến cũa quý ngài, ý kiến cũa quý vị đồng hương ….
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nay kính
Minh Dung (http://minhdung-ch.blogspot.com) xin kính mời quý vị vào xem.
(Ngưng trích).
Theo Luật Phật, một vị Tỳ kheo phải giữ 250 giới, Tỳ kheo ni phải giữ nhiều hơn, 348 giới  (bất công thiệt)  trong đó tội nặng nhất đứng đầu các giới luật là 4 Trọng giới: sát sanh, trộm cắp, tà dâm, nói dối. “sư ông bán chùa” còn trẻ, lúc nào cũng có cô hàng hoa theo làm thủ quỷ, một công việc mà ở ngoài đời, người ta gọi là nâng khăn, sửa túi, “sư ông bán chùa” không phạm giới mới là chuyện lạ. Nhưng dù sao thì chuyện sư ông và cô hàng hoa cũng là ngẫu hứng cho những vần thơ “huề vốn” sau đây:
Thiện Tai! Thiện Tai! Tại Thiên! Tại Thiên!
Trời đã sinh ra ta sao còn sinh ra… cô hàng hoa.
Thế là Tại Ta! Tại Ta! Chứ chẳng phải Tại Thiên!
Dưới chế độ cộng sản vô thần, chùa Việt Nam vắng bóng Phật đã đành, chùa ở hải ngoại cũng hiếm khi thấy Phật. Nhưng qua sự quyên góp dễ dàng của các “siêu thị Phật”  thì biết rằng chúng sinh có tâm Phật, muốn hướng về Phật quả thật là không thiếu. Đại họa của Phật giáo Việt Nam là ở đó: không thiếu con Phật nhưng những bậc chân tu giữ được 4 trọng giới theo qui định của Luật Phật sao mà hiếm như lá muà thu!
Đào Nương

No comments:

Post a Comment