Sunday 10 April 2016

(Thục Vũ) ĐỐI THOẠI VỚI Ông Nguyễn Văn Trung


Kính thưa quý Cựu Huynh Trưởng,
Kính thưa quý vị.
 Ông Nguyễn Văn Trung tự nhận là người ngoại cuộc, rồi tự ông góp ý, tham gia vào cuộc luận đàm. Ông viết tràng giang đại hải. Lớn tiếng chỉ trích người này, chê bai người kia, tố khổ Ông Võ Văn Ái và bêu xấu GHPGVNTN một Giáo Hội luôn đồng hành cùng dân tộc qua 5 đời Tăng Thống. Ông Nguyễn Văn Trung nói cho sướng miệng, để rồi cuối cùng Ông Trung thở hồng hộc, với giọng thều thào bảo rằng "đây là lời góp ý sau cùng của một kẻ qua đường như tôi. Kính mong quý vị bỏ địa chỉ email của tôi ra khỏi danh sách luận đàm của quý vị.".

Ông Trung đã khẳng định Ông chỉ là người qua đường, thì tất cả chỉ là những lời nhận định, suy diễn, qua những ý nghĩ thiểm cận của Ông mà thôi. Vì Ông Trung không sống trong lòng Giáo Hội, không sống trong căn nhà chúng tôi ở, thì làm sao thấu hiểu được nội tình của Giáo Hội, bởi những bàn tay của Ma Tăng, Ma Đạo, bởi những thế lực vô minh hiệp sức đánh phá, trong mưu đồ triệt tiêu một Giáo Hội truyền thừa của nền Phật giáo hơn 2000 năm.  Để rộng đường dư luận, nhất là những người bàng quang có thể hiểu biết một cách thấu triệt và tường tận về Giáo Hội hơn, chúng tôi xin gửi bài viết của tác giả Nguyên Nguyền Hoàng. Quý vị có thể vào link mà hiểu rõ vì sao Ông Ái luôn là con Dê Tế Thần .



Xét về những kẻ bàng quang, thì có những kẻ muôn đời vẫn chỉ là những kẻ bàng quang. Thật vậy, dù kỹ thuật ngày nay có internet, có thông tin báo chí cập nhật nhanh chống, nhưng vẫn có kẻ mang danh Tỵ nạn, nay trở về Việt Nam thấy thành phố đông đúc người qua, xe cộ tấp nập, chùa chiền mọc lên như nấm, đã vội vã cho rằng Đảng CSVN lo cho nước, lo cho dân, và đất nước Việt Nam tự do cái gì cũng có ! (sic) . Suy ra cái lầm lẫn của họ chẳng khác nào cái lầm lẫn của kẻ bàng quang Nguyễn Văn Trung, tuy có đọc internet đấy, nhưng không sống trong lòng GHPGVNTN, chỉ biết nhìn về hiện tượng GHPGVNTN mà luận, mà suy đoán  vu vơ.

Ông Nguyễn Văn Trung mang thuyết nhà Phật trong Kinh Lăng Nghiêm dạy bảo chúng tôi:  "nói đến Tâm là gì, Sở là gì. Phật dạy: “Nhìn cái chùa không phải là cái chùa, đấy mới thật là cái chùa.” . Điều này, một cách trực tiếp ông Nguyễn Văn Trung tự xưng mình là một Thiền Sư tu tập đến mức thượng thừa, mà không cần phương tiện mái chùa, hình tượng Phật như những người Phật tử sa cơ.  Vậy xin kính Thiền sư  Nguyễn Văn Trung cho chúng tôi được lãnh hội, Thiền Sư làm thế nào để có thể gặp Phật giết Phật gặp Ma giết Ma, trong lúc Thiền Sư đang sống trong nhung lụa bên vợ đẹp con khôn? Và trong cảnh giới Thiền Sư đang sống đầy mộng tưởng này, Thiền sư làm sao có thể nhìn Bố không phải là Bố, nhìn Con không phải là Con được đây? Nếu những hình tướng đó, mà Thiền sư thoát được, thì chúng tôi xin được bái Sư làm Thầy.

Thôi thì theo yêu cầu ông Nguyễn Văn Trung, chúng tôi cũng chỉ chừng đó thôi!.

Thưa quý vị,

Hỏi rằng Phật tại tâm. Vậy chúng ta phải tìm Phật ở đâu để thấy Phật trong tâm? Điều tiên quyết không ngoài mục đích học Phật để thấy Phật trong tâm! Nhưng học Phật ở đâu nhỉ? Chính là tại những trung tâm tu học, chùa, viện để được các vị chân tu Phật học đáng kính trau truyền lời dạy của Đức Thế Tôn, mà sửa tâm cho được hoàn thiện đúng với tâm Phật. Và một khi đã có Phật trong tâm, người ta nghĩ đến việc phát triển Phật giáo, bằng cách phát huy các trung tâm tu học, chùa, viện cho được lớn mạnh tôn nghiêm để chúng sanh có cùng tâm Phật như mình.
 
Đức Thế Tôn cũng vì thương chúng sinh như con đỏ, nên Ngài đã thị hiện tại nước Ấn Độ có trên 700 giai cấp. Trước hạnh nguyện cao cả của Ngài đó, người con Phật đã xây dựng trung tâm tu học, chùa việnn, để mang giáo lý cứu khổ của Ngài đến với chúng sanh. Vậy lại phải hỏi rằng Chùa, viện và các trung tâm tu học đó ở đâu ra mà có!? Hẳn rằng không phải trên trời rớt xuống mà có được! Tất cả đều do sự công đức đóng góp của toàn thể bá tánh, mà trong đó có bao hương linh liệt tổ, liệt tôn, Chư Thánh Tử đạo đã dày công xây dưng và hy hiến cuộc đời mình cho sự trường tồn của đạo pháp, dân tộc nói chung và nơi chùa, viện mà họ đã gởi gấm tâm linh bao năm trong đó. 
 
Từ tính cách đó, lý lẽ đó đã tỏ bày tính chất thiêng liêng trong lòng mọi người,  mà trải qua hơn 2000 năm truyền giáo của nền Phật giáo Việt Nam, chúng sinh chỉ mong sao được tạo thêm nhiều công đức lớn trong việc xây chùa, để có thể hóa giải bao nghiệp tội cho mình, vì thế chẳng có ai dám bán chùa, đập miễu bao giờ! Hành động bán chùa là một hành động trực tiếp xúc phạm, phỉ báng hương linh người chết; phản bội lại niềm tin người sống. Hơn thế nữa nó còn đạp đổ cả một nền văn hóa dân tộc Việt :
 
Mái chùa che chở hồn dân tộc
Nếp sống muôn đời của Tổ tông.
 
Sự trạng ngày hôm nay Sư Giác Đẳng bán chùa! Ông Mái Xuân Châu âm mưu bán đạo tràng Huyền Quang là một tội lõi tày trời, thế mà không hiểu sao Ông Nguyễn Văn Trung lại tuyên bố rằng Hợp nhau là tình: MUA CHÙA. Không hợp nhau là lý: BÁN CHÙA. Ai đóng góp thì trả lại cho họ. Đó là luật pháp Hoa Kỳ nó nói như thế." . Về lời lẽ  của Ông Trung, thiết tưởng không còn gì để cho chúng tôi phải bàn thêm nữa, vì lẽ chỉ có những tên Ma tăng, Ma đạo mới dám làm những chuyện tày trời đó thôi. mà cổ chí kim chẳng ai dám làm.
 
Còn về luật pháp Hoa Kỳ ư? Xét cho cùng nó vẫn còn trụ trong cái phạm trù, cái trú xứ của pháp thế gian, được hình thành với những quy luật, đều do ý kiến của người đời đóng góp tạo nên nó. Vì thế, luật pháp mỗi quốc gia, mỗi bộ tộc, mỗi địa phương, mỗi tiểu bang đều có luật lệ riêng tùy vào phong tục tập quán mỗi nơi mỗi khác . Đối với "pháp thế gian" còn có những kẽ hở của luật pháp, để cho nhũng tên Điêu ngoa dối gian lợi dụng, đăng bạ pháp lý, để chiếm đoạt danh xưng của một Giáo Hội truyền thừa làm của riêng! Nhưng đối với "Pháp Xuât Thế Gian" thì chạy trời không khỏi nắng. Nghiệp quả sẽ theo như bóng với hình.
 
Người con Phật hiểu được Phật tại tâm, thì phải hành trì đúng với Pháp Phật trong tâm.
Pháp Phật chính là "Pháp Xuất Thế gian" mà chúng sinh đang tìm tới vậy.
 
Cuối cùng xin gửi đến quý vị cái link về bài viết của ông Ý Dân, hầu làm sáng tỏ thêm những đều chúng tôi muốn nói.We Support and Protect GHPGVNTN/UBCV


Thục Vũ.

No comments:

Post a Comment