Monday 9 December 2013

CA TP.HCM 'chào đón' Nhân Quyền bằng... mắm tôm
















Bùi Thị Minh Hằng - Nhiều ngày nay mình bận vô số công việc riêng nên chẳng còn thời giờ nào nữa. Vào đọc thông tin trên mạng biết các anh chị em có cuộc gặp mặt lúc 17 giờ chiều 8-12-2013 tại công viên 23-9 ngay trước cửa chợ Bến Thành. Nhân tiện trên đường đi công việc riêng mình định bụng chỉ ghé qua xem một nhà nước vừa được gia nhập Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc sẽ đón chào ngày Quốc tế Nhân quyền như thế nào.

Ngồi trên xe ôm. Mình "thư thả" dạo phố phường Sài Gòn khi về chiều. Đập vào mắt mình từ xa là vô số những lực lượng ô hợp các loại. Từ công an áo vàng - áo xanh. Các loại trật tự, rồi nhân viên công quyền đủ mọi thành phần. Gần ngay chỗ anh chị em tụ tập cũng có một nhóm những thanh niên dưới màu áo xanh của thanh niên tình nguyện... Và chỉ một vòng quanh công viên, mình nhận ra một điều rằng: chỉ riêng những nhân viên an ninh mà mình biết mặt qua những trận tấn công khủng bố mình và bạn bè trong những năm qua đã đông hơn số anh chị em đi phát bản tuyên ngôn nhân quyền và cuốn CẨM NANG THỰC THI QUYỀN CON NGƯỜI. 

Tôi nói người lái xe chạy thêm một vòng nữa để tôi quan sát cho thật kỹ hơn. Sau đó tôi mới ung dung thả bộ đi vào nơi các anh chị em đang đứng trong khu gần giữa trung tam công viên. Lúc này trời còn chưa tối. Tôi chưa kịp chào hỏi mọi người thì đã chứng kiến hình ảnh 2 tên mặc quần áo bảo vệ xông vào giật những tờ giấy in trên tay các bạn trẻ. Bắt đầu có tiếng mọi người la lên.

"Tại sao các anh lại giật và xé những bản tuyên ngôn về quyền con người mà chúng tôi đang thay các anh với nhà nước này để đến tay Nhân Dân?"

Tôi tiến đến và vô cùng bất bình. Nhìn thấy xung quanh an ninh chìm và cả công an mặc quân phục. Lực lượng của họ áp đảo hoàn toàn với các anh chị em đang có mặt tại đây.

Trong khi mọi người đang cố với theo mấy tên "công bộc ăn cướp" để giành lại những cuốn sách và bản photo bị chúng xông vào cướp giật thì tôi tranh thủ chụp được mặt 2 tên đó.



Tôi tháo khẩu trang trên mặt và nón bảo hiểm ra cốt để cho chúng nhận rõ mặt tôi. Tôi tiến thẳng vào trước mặt mấy tên này và hỏi:

- Các anh cho tôi biết các anh là ai mà lại cướp và xé những cuốn sách này? Các anh có biết rằng Việt Nam vừa trúng cử vào Hội đồng Nhân quyền Quốc Tế hay không? Vậy sự kiện người dân "vui mừng" kỷ niệm và thay cho nhiệm vụ của nhà nước đi tuyên truyền đến những người dân lại bị chính đám công bộc các anh ngăn cản và xông vào cướp xé là sao? Bất cứ một người nào hành xử như các anh chính là những kẻ phản động đi ngược lại đường lối, chống lại những quy định của hiến pháp, những công ước quốc tế và xâm phạm quyền con người của người dân đấy. Các anh có đủ nhận thức để nhận ra mình đang làm gì không? 

Xung quanh có nhiều tiếng vỗ tay. Mấy tên này lúc đầu còn hung hăng và cộng thêm được sự bảo kê khuyến khích của lũ an ninh, mật vụ đứng xung quanh nên chúng tỏ ra ngông nghênh.

Xong trước những lập luân, lý lẽ rất rành rọt. Trong lúc tôi nói bằng "vai trò tuyên huấn" thì anh chị em tiếp tục vẫn phát ra những bản photo và cuốn cẩm nang ...

Lúc này tôi quan sát và nhận thấy họ cho rất nhiều thành phần đến ngăn trở và phá đám buổi họp mặt này. Một cô gái gày gò đeo kính cận. Có lẽ thành phần "nòng cốt an ninh" ra sức tiếp cận tôi và một mặt xin những cuốn sách và tờ photo, nhưng để phục vụ cho mục đích phá rối nên liên tục tự giới thiệu mình là người "Học nhiều, đọc nhiều" và đưa ra những câu chất vấn hết sức ngớ ngẩn. 

Biết ả ta đóng vai trò phá rối nên Hoàng Dũng nói với tôi rằng: Chị cứ tiếp tục đi, để em nói chuyện với cô ta.

Cùng lúc đó mấy tên an ninh thường phục xông vào cũng giả đóng vai quần thủng, ý quên, quần chúng và chất vấn thế này:

- Tuyên ngôn nhân quyền với công ước Quốc Tế gì? Thế tại sao lại có chữ Mạng Lưới Bloger Việt Nam?

Mình từ tốn giải thích cho anh ta rằng: 

- Một xã hội dân sự thì bao gồm rất nhiều những tổ chức hay cá nhân. Mạng Lưới Bloger Việt Nam cũng là những công dân Việt Nam và việc họ đi phổ biến công ước của Liên Hợp Quốc trong đó Việt Nam ký và tham gia thì cũng là đóng góp xã hội chứ có vi phạm gì không? 

Mọi người lại vỗ tay. Viên an ninh quê và không còn lí lẽ gì hơn nên chuồn ra phía sau... 

Tôi tiếp tục những công việc của mình. Theo quan điểm cá nhân tôi. Mặc dù hôm nay tôi không nghĩ mình sẽ đến được cùng các bạn nên thực lòng tôi không hề có sự chuẩn bị. Nhưng nếu chúng ta đi tuyên truyền thì không thể chỉ là ngồi thảo luận hay ca hát... Trong khi nhà cầm quyền này đến giờ vẫn dùng hệ thống loa phường ra rả từ 4 -5 giờ sáng để thực hiện nhiệm vụ "Bịp bợm", nói láo vậy mà khiến cho nhiều người dân của chúng ta vẫn còn u mê thì chúng ta cần cập nhật thêm kiến thức "tuyên huấn" và khả năng thuyết trình trước đám đông. Hy vọng rằng các bạn trẻ sẽ thử nghiệm để kiểm chứng về điều này. 

Công ước chống tra tấn

 

Lúc này mọi người tập chung phát tiếp những cuốn sách. Tôi thấy trên tay cô Bé Mập Lai đang càm một sấp những cuốn CẨM NANG THỰC THI QUYỀN CON NGƯỜI thì nói đưa tôi để tôi phát. Đám thường phục đông như kiến cỏ nhào vào chìa tay xin để trà trộn cướp giật. Tôi vẫn bình tĩnh phát cho họ và cũng nói luôn:
- Tôi biết các anh đều là công an mật vụ. Xong tôi rất vui khi hôm nay các anh cũng chìa tay ra xin chúng tôi những cuốn sách nói về quyền con người như thế này. Tôi hy vọng các anh đã biết nhận thức hơn, tới đây tôi sẽ vào đồn công an để phát. Đất nước đã hòa nhập với thế giới văn minh và cộng đồng tiến bộ. Các anh không thể tồn tại mãi chế độ công an trị và công khai mắc sai phạm khi chính các anh đang là những người mang danh bảo vệ luật pháp.

Vừa nói tôi vừa quan sát thái độ của họ. Một số viên an ninh trung tuổi lùi ra xa một chút. Và thật bất ngờ. Trong mấy cánh tay cứ xấn sổ vào để đòi xin cuốn sách tôi bỗng phát hiện ra cái tên đã bắt tôi và đòi hành hung tôi vào cái đêm 27-11-2011. Đúng quả là trái đất tròn và nhỏ bé. Mới có hơn 2 năm từ đó tới giờ mà tôi đụng độ lại tên này 2 lần đối mặt. Nhưng hắn đều không nhận ra tôi.

Họ thật trơ trẽn đến bẩn thỉu khi họ đi làm những công việc sai trái như thế mà việc làm của họ cứ phơi ra trước mặt mọi người. Nhìn thấy cái nốt ruồi với mấy cọng râu nhân tướng đoản hậu và mất dạy của tên an ninh mà tôi nhớ mọi người gọi hắn tên Dũng trong đồn công an Bến Nghé vào ngày 27-11-2011. Trong tôi bỗng dưng trào lên những gì xảy đến với tôi trong đêm đó và cả sang ngày 28-11-2011 trước khi đưa tôi đi.

Tôi lên tiếng: Này anh Dũng! Anh nhận ra tôi chứ? Còn tôi thì nhận ra anh ngay và chưa bao giờ quên những gì anh đã thể hiện với tôi đâu nhé! 

Vừa nói, tôi vừa nhìn xoáy tia mắt vào mặt hắn. Cứ tưởng một thằng mất dậy và láo toét như hắn sẽ cậy cái hoàn cảnh "chó đàn" vô cùng đông khi đó mà đáp trả gì tôi. Nhưng hóa ra chúng cũng thật là hèn

Dù vẫn đang áp sát tôi và giơ tay vừa xin, vừa chờ sơ hở để cướp những cuốn cẩm nang. Xong sau khi nghe tôi nói và nhắc lại "Kỉ niệm" gặp gỡ thì tên đó đã chuồn.... 

Trời bắt đầu tối dần. Dù là công viên vui chơi cho mọi người, nhưng chúng đã không cho bật đèn cao áp. Một bộ phận bao gồm rất nhiều lực lượng, đoàn thể, đủ mọi thành phần và lứa tuổi. Họ chỉ giống nhau ở một cái là tuy họ mỗi người một khuôn mặt dáng vẻ, một độ tuổi nhưng cái đầu thì một khuôn đúc. Đấy là chiếc gáo dừa được nhồi mùn cưa. Họ chỉ cần nhận được một khoản tiền hay một sự chỉ đạo, sai khiến từ những kẻ mà họ bị phụ thuộc là họ hành động như một cái máy dù đó là một việc làm xấu xa bỉ ổi và bị mọi người khinh rẻ

Một bộ phận đông đúc trong những kẻ đó bao gồm cả những tên an ninh mặc thường phục, sức dài vai rộng đi vòng quanh khu vực công viên xua đuổi những người dân chỉ ngồi chơi một chỗ. Chúng đúng là hèn hạ bỉ ổi và như thế chúng thật sự run sợ trước những gì đang diễn ra của nhóm các bạn tuyên truyền về công ước Quốc Tế và nhân quyền 

Chỉ trong vòng mấy chục phút đến muộn. Tôi đã chứng kiến liên tiếp những hình ảnh bạo lực của đám an ninh dành cho các anh chị em. Ngay cả đánh người chúng cũng đánh theo "Chỉ đạo và lựa chọn"... Người đầu tiên chúng xông vào tấn công là Châu Văn Thi - Bạn Yêu Nước Việt..Không chỉ một lần mà tới mấy lần. Anh chị em thì quyết tâm không để rơi vào cái bẫy của bọn an ninh vô nhân tính. Nên khi bị đòn đánh. Dù đau đớn và uát giận nhưng mọi người chỉ la lên "Không được đánh người". Còn người bị đánh thì chỉ biết nằm xuống ôm đầu tránh đòn. Tôi thì quá "quen" với những trận "Giáp lá cà "với côn đồ công an nên cũng nhiều kinh nghiệm hơn. Thấy trời bắt đầu sụp tối mà khu vực chúng tôi đứng họ không bật điện là tôi đã linh cảm những "kịch bản xấu" sẽ xảy đến. Tôi kêu gọi mọi người tiến dần ra phía sát mũi tàu ngoài đường. Nơi tiếp giáp với mặt đường đông người đi lại. Một mặt tôi cũng lên tiếng đề nghị các viên an ninh, côn an, mật vụ rằng: Nếu các anh là những con người mang danh" Vì nước quên thân - Vì Dân phục vụ thì tôi nghĩ các anh nên ngồi vào đối thoại cùng người Dân chúng tôi. Đừng làm những hành động khắc sâu căm thù đẩy người Dân đối đầu cùng chính quyền và các anh như thế

Tên áo vàng đeo mắt kính cận mà hôm nay mọi người truy ra trên facebook lúc này cứ lèo nhèo như một tên Chí Phèo. Tôi nhớ như in câu nói của nó tối qua và tôi đồ rằng chính việc chúng tôi bị tạt mắm tôm vào người là tác phẩm từ cái đầu chứa chất "bón ruộng" của một thằng mang danh thạc sĩ và từng du học bên tây, bên Mỹ về. Khi tôi đang lên tiếng phản đối việc cướp và xé những bản phô tô nhân quyền thì nó khệnh khạng tiến vào cố tình lấy tấm thân mập như con heo nọc của nó huých vào người nọ, người kia nhằm gây hấn. Chính tôi cũng đã nhiều lần phải tránh vì biết nó cố tình nhắm vào tôi. Khi thấy anh chị em ai đều việc nấy và chúng tôi vẫn tiếp tục lên tiếng. Tôi nói với họ rằng:

"Chúng tôi và nhiều người Dân Việt Nam đã vô cùng "vui mừng" trước sự kiện Việt Nam được giữ một ghế trong ủy ban nhân quyền liên hiệp quốc- Sự kiện này đem lại niềm tin cho Nhân Dân Việt Nam trong đó có tôi và gia đình tôi rằng mình sẽ được sống trong một quốc gia thật sự độc lập và nền tự do Dân chủ thật sự chứ không phải thứ Tự Do "giả cày"

Khi đó chính tên này đã lèo nhèo chen ngang và tuyên bố

"Thì Tự Do nhân quyền cũng chỉ là thịt chó trong quán nhậu mà thôi..."

Tôi đã chỉ thẳng mặt hắn ta mà nói rằng: "Đúng! Anh nói câu dó tôi "tin" nó dúng với anh. Vì chỉ cần nhìn khuôn mặt nung núc, đôi mắt híp tịt vì ăn nhiều béo mỡ thế kia thì người như anh coi tất cả trên đời này không thể có gì quan trọng hơn ĐỚP - HÍT... Hắn ta lảng ra gây sự với người khác

Nhiều người thấy lời nói cũng như tác phong của tên này rất nghênh ngang mang tính phá đám nên đã đề nghị anh ta.: Nếu anh muốn thì hãy bước lên tranh luận một cách có văn hóa cùng mọi người để mọi người được nghe ý kiến của anh đi. Đừng có chen ngang mất lịch sự như kẻ phá đám thế. Lớn rồi mà

Thật sự lúc đó chắc chắn chưa ai biết rõ anh ta là ai. Nhưng cho đến hôm nay khi trên mạng facebook "nổ tung" chân dung và lí lịch về anh ta thì không chỉ tôi hay một đôi người, mà thật sự tất cả những ai chứng kiến mọi hành xử của anh ta ngày qua đều giật mình

Một "Thạc sĩ học từ Mỹ về đấy ư? Thêm một lần nữa mới thấy lạnh người về nền giáo dục và những con người theo CNXH của đảng... Không còn gì để nói.


Trong khi chúng tôi quyết định kéo nhau ra phía ngoài đường cho sáng. Mới chỉ vừa đi được mấy bước bỗng mọi người kêu lên vì thấy có thứ gì ném vào phía mình và rồi tát cả phát hiện ra bị ném Mắm Tôm...

Tôi cũng dính đầy người và vung vãi cả dưới chân. Thật sự lúc đó cái cảm giác ghê tởm, khinh bỉ về một nhà cầm quyền tệ lậu trào lên trong tôi. Tôi dừng lại hướng về phía những tên mật vụ đang đi phía sau chúng tôi mà nói : Các anh có vui không? Đã thỏa mãn chưa? Tôi thấy đê tiện và ghê tởm bởi bộ mặt những kẻ mang danh người nhà nước và "chính quyền" như các anh. Chúng tôi không sợ những kẻ độc ác, đê tiện như những gì các anh làm nên mới quyết tâm chống lại những cái xấu xa bẩn thỉu. Đảng cộng sản thật "tài tình, vĩ đại" khi đào tạo, rèn luyện ra những con người như các anh đây. Có lẽ ngày cái thể chế tà quyền này sụp đổ thì công lao những kẻ "Đào mồ chôn chế độ" như các anh sẽ được ghi nhận. Tôi cũng cho họ biết rằng tôi không phải lần đầu bị ném mắm tôm. Nhà tôi trừng bị đổ xăng lúc 3 giờ sáng - Từng phải treo cả ảnh gần như cả 14 vị trong bộ chính trị lên cổng với hy vọng đám an ninh mọi rợ biết dừng tay. Nhưng rồi chính mặt ông TT cũng phải trát đầy mắm. Như vậy chứng tỏ rằng đám an ninh mật vụ các anh đâu còn biết ai vào ai nữa.

Nhưng điều đó đâu làm cho chúng tôi dừng bước đấu tranh? Các anh sẽ biết rằng việc các anh hất mắm tôm hay đánh lén chúng tôi chỉ càng "Khích lệ" tinh thần đấu tranh của những người Dân chúng tôi. Thậm chí là cả khinh bỉ lẫn căm thù. Và cuối cùng là những câu nói tôi nhắn lại cho những an ninh, mật vụ hèn hạ trước khi chúng tôi rời khu công viên 23-9. Đồng thời cũng nói to cho những người Dân đang ngồi đó hiểu về bộ mặt của những kẻ mang danh công quyền để họ biết rằng họ đóng thuế nuôi những kẻ đó có ích bằng họ nuôi một chú cún giữ nhà hay không?

- Những bịch mắm tôm hôm nay các anh ném lên người chúng tôi không làm cho chúng tôi bị hoen ố về nhân cách, phẩm giá.

Càng không làm cho chúng tôi bị ám mùi hôi thối suốt cuộc đời.

Nhưng chắc chắn rằng cách hành xử của các anh và mùi mắm thối này sẽ là điều đáng xấu hổ và ô nhục cho cả một thể chế đang dung dưỡng những loại CỨT ĐÁI VÀ MẮM TÔM như các anh.

Nhà cầm quyền cộng sản và thể chế côn an trị, côn đồ như hôm nay diễn ra trước mắt bà con chính là những gì xấu xa- thối tha, bẩn thỉu và đê tiện nhất mà các anh phô diễn ra trước người Dân để họ nhận ra sự bỉ ổi của những kẻ mà họ đang phải đóng thuế nuôi dưỡng. 

Chúc mừng sự sụp đổ rất gần của tà quyền cộng sản.

Đó là nhờ phần lớn công quăng mắm và biểu diễn những trò côn đồ hạ cấp của lực lượng công an và anh ninh (những kẻ vô nhân tính mang khuôn mặt người).

Càng bị lột mặt nạ chúng càng điên cuồng. Một tên trong bọn bất ngờ được sự "cản địa" của cả công an quân phục- thường phục và các "lực lượng chức năng" đã tấn công tôi từ phía sau. Hắn cầm nguyên cả bịch mắm đập lên đầu tôi. Nguyên cả nửa đầu và mắt tôi đầy mắm. Thật là tởm lợm.

Chúng tôi bước sang đường để tiến về bến xe Bus trước cửa chợ Bến Thành... Lực lượng CSGT đứng bao đầy đó, nhưng họ không tham gia điều tiết giao thông mà trái lại họ cản địa cho nhóm thường phục côn đồ. Thêm một lần nữa trước mặt 3 tên CSGT áo vàng cầm gậy thì một tên thường phục áo hồng - tay cầm máy quay bất ngờ tấn công tôi - Tên này chỉ chừng hơn 20 tuổi...Và rồi sau khi đập trộm được tôi một đấm, hắn bỏ chạy thục mạng... Hèn quá. Bẩn thỉu và nhục nhã quá. Chúng tôi cùng nhau đi sang bến xe. Kiểm tra xem thiếu những người bạn nào rồi sẽ đi về chờ nhau tại nhà thờ.

Trong khi chúng tôi đang còn bị nhiều đám thường phục đeo bám, gây hấn để tấn công trước mặt bọn công an áo xanh áo vàng thì thêm một lần nữa chúng tôi lại bị tấn công bằng Mắm tôm từ phía sau mà những kẻ theo chúng tôi "tò tò" không ai khác ngoài những khuôn mặt an ninh - Mật vụ và cả Chánh văn phòng thành đoàn "nổi tiếng" Nguyễn Tuấn Anh. Mà mới tối qua nếu chỉ nhìn hành vi cũng như lời nói của hắn thì mọi người thật sự bị shok khi phát hiện ra chân dung hắn bị truy tìm trên facebook hôm nay.

Chính vì ngày qua tên áo vàng này quá côn đồ hung hãn nên hắn được "quan tâm" tìm kiếm nhanh như vậy. 

Khi chúng tôi lên xe ra về một đám an ninh cũng tràn lên xe... trong đó có cả những khuôn mặt này. Trên xe, tôi không ngại vạch trần bộ mặt và chỉ cho bà con đi xe biết vè những tên thường phục này... Lúc đầu bọn chúng cũng già mồm cãi cùn. Nhưng rồi mọi người tấn công đến từng lời nói, câu chữ. Vạch ra những phát ngôn ngu muội của bọn chúng nên có lẽ vì học tới "Thạc sĩ" bên Mỹ về mà tên Tuấn Anh này sau đó cũng biết "dừng lại" và né tránh tranh luận cùng chúng tôi trên xe. Riêng tên áo kẻ sọc cùng cướp cẩm nang trong clip và theo về nhà thờ thì mồm miệng như đàn bà cố để láp liếm đi những gì đang bị chúng tôi vạch trần trên xe trước bà con đi xe. Thoáng quan sát người Dân đi xe tôi thấy vui khi nhận được những cái gật đầu nhè nhẹ và nụ cười e dè kín đáo... Họ vẫn còn rất "SỢ HÃI".

Và dù sao chúng tôi. Những con người dám bước xuống đường và chấp nhận bước lên phía trước. Cho dù có phải nhận lãnh "Hòm tên mũi đạn" thì cũng không kẻ thù nào ngăn nổi bước chân chúng tôi đi đòi TỰ DO DÂN CHỦ 

Kính mời quý vị xem một số hình ảnh của ngày 8-12-2013









Những hình ảnh họ đeo bám tấn công khủng bố chúng tôi bằng những thứ dơ bẩn và đánh lén

Nhưng cho đến hôm nay. Khi tìm ra chân dung vị "Thạc sĩ cướp bóc", "Thạc sĩ cứt đái - mắm tôm" thì cậu ta lại cố để biện minh cho mình. Nhưng nói gì trước những clip không thể chối cãi hả tên thạc sĩ đảng MẮM TÔM? Bọn chúng còn kéo hàng chục tên theo chúng tôi về tận nhà thờ Kỳ Đồng và tiếp tục rình rập...


Tên áo sọc xanh này cũng tham gia cướp đồ. Tao không bao giờ quên mặt lũ chúng mày 

Và đây! Chỉ vì đi quảng bá cho QUYỀN CON NGƯỜI khi Việt Nam ra nhập thành viên nhân quyền quốc Tế mà chúng tôi phải gánh chịu những trò dơ bản đến không còn nhân tính của đám côn an, mật vụ và những kẻ mang danh "Chính quyền Nhân Dân" như thế này đây. Chắc chắn họ đã thúc đẩy chúng tôi bằng mọi cố gắng quyết liệt nhất để đòi cho được QUYỀN SỐNG- QUYỀN LÀM NGƯỜI của mỗi con người.



Chúng đã liệng hàng chục bịch mắm như thế này vào anh chị em chúng tôi... Thật không thể chấp nhận cách hành xử mọi rợ và đáng xấu hổ này.

Ngoài ra biết bao nhiêu bạn bè tôi bị đánh đập một cách tàn nhẫn.




Bùi Thị Minh Hằng

No comments:

Post a Comment