Sunday 16 October 2016

(Hương Trần) Chùa thì phải “free” chứ ... Fw: Kinh Địa Tạng là ngụy kinh tức là kinh giả, do các đại sư Trung Hoa sáng tác - Không phải do chính kim khẩu của Đức Phật thuyết pháp.


Kính gửi qúy vị đang tu hành theo Phật Pháp, thưa đạo hữu Từ Hiếu ở Việt Nam.

Trước hết, tôi xin được cáo lỗi đã dùng câu hỏi của đạo hữu Từ Hiếu ở Việt Nam để làm đề tài chia xẻ về Phật Pháp hôm nay, đúng ra câu hỏi của đạo hữu phải để cho các Thầy trong Phật Học Tịnh Quang Canada trả lời, nhưng tôi xin phép được trả lời cũng như chia xẻ với mọi người để tránh cho chúng Phất Tử tin Phật nhưng bị rơi vào niềm tin mê tín.

Hộ niệm, tụng Kinh, nghe thuyết Pháp, dự các buổi lễ về Phật Giáo như cầu siêu, cầu an, cúng thất cho người qúa cố đều là những việc làm giúp cho chúng ta quay về với chơn tâm trong thời gian hành Pháp, giúp cho chúng ta bớt vọng tâm, ít ra không bị vọng tâm trong thời gian tu tập, hành Pháp. Mỗi khi đi tham dự khóa tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu, cầu an, cúng thất, v..v.., chúng ta chỉ cần dùng hết tâm, trí, trong việc hành Pháp, đừng để cho bị xao lãng. Đây là cách tu câu thúc tâm thanh tịnh trong Chánh Pháp, làm được điều này thì sẽ giúp cho chúng ta từng bước đi vào thanh tịnh và luôn thực hành trong Chánh Pháp. Bỡi trong lời Kinh, câu Niệm, lời Chú đều chứa đầy những thành qủa về Chánh Pháp và Chơn Lý của Chư Phật đã đi qua và kết tụ lại để chỉ dạy cho chúng ta cùng đi qua, nếu chú tâm và tập luyện ý chí theo đó thì chúng ta sẽ tránh được những ý nghĩ, hành động ngu muội, điên rồ, ác hành, ác khẩu, ác ngữ. Như vậy chính hành gĩa là người được lợi lạc trước tiên.

Sự lợi ích về những buổi tụng, niệm, cầu siêu cho người qúa cố đối với người qúa cố cũng không kém sự lợi ích mà hành gĩa thực hiện, tuy nhiên người qúa cố chỉ nhận được tùy theo lực tu của hành gĩa và duyên phước của người qúa cố. Nếu hành gĩa là một người tu hành chơn chính, tạo được nhiều phước đức vô lậu thì tự nhiên người qúa cố sẽ nương vào đó mà được chiêu cảm, tâm nhẹ nhàng, thanh thảng thì sẽ thấy được ánh sáng của thiện qủa để đi về hướng đó, không bị lạc vào vòng u mê hoặc hào nhoáng của ác qủa. Mỗi người chúng ta không ai biết gì về thế giới bên kia khi trút hơi thở, thần thức lìa khỏi xác, do đó không biết con đường nào mới là thiện, con đường nào mới đúng cho mình đi, thần thức sẽ bị chi phối bỡi những thiện nhân hoặc ác nhân để đi theo thiện qủa hoặc ác qủa.
Khi thần thức lìa khỏi xác sẽ thấy lại tất cả những việc thiện hoặc ác mà đời vừa qua hoặc những kiếp trước đã tạo, hoặc là họ bị oan gia trái chủ đến đòi nợ và kéo họ đi theo con đường cộng nghiệp với họ để trả ân oán cho nhau, hoặc họ sẽ gặp những người ơn nghĩa tới và vui vẽ cùng đi chung với nhau để tái sanh để cùng hưỡng ơn nghĩa đó. Những lúc đó họ sẽ nhìn thấy những luồn ánh sáng khác nhau, luồn ánh sáng phước đức chỉ đơn thuần một màu trắng trong sáng hoặc màu vàng sáng chói hơn cả màu mặt trời hoặc vàng kim, chỉ có những ai tu hành chơn chính hoặc người đã đủ duyên với 2 luồn ánh sáng này thì mới dễ dàng đi về hướng đó, ngoài ra, những luồn ánh sáng khác là những màu sắc chói lọi khác nhau, cũng có cả màu xám hoặc đen, cho đến đen kịch. Chúng sanh thường thích màu sắc chói lọi, vui nhộn cho nên dễ bị những màu sắc sặc sỡ đó lôi cuốn, cũng có chúng sanh sợ hãi những cảnh tượng kinh khiếp hoặc chúng sanh bị ác nghiệp lôi kéo cho nên sẽ rơi vào luồn màu xám, đen hoặc đen kịch. 

Những chúng sanh khi sống thích vui chơi, thích dục vọng, thích hành hung, ăn trên ngồi trước, cướp giựt, v..v.. làm mọi điều ác khi chết đi sẽ trải qua nhiều giai đoạn đau khổ trước khi được chung kết sanh về cõi nào, đó là trong vòng 7X7=49 ngày. Trong 49 ngày này, nếu chúng sanh đó có người tụng niệm mà tu hành chơn chánh như tôi đã trình bày trên đây thì tự nhiên họ sẽ nương vào lực tu hành của người tụng niệm đó mà duyên với Chánh Pháp thì sẽ được đi về hướng thiện, hướng tốt, xa lìa nẻo u tối như địa ngục, ngọa qủy, súc sanh, không tiếp tục đi chung với những ân duyên, nghiệp qủa của những kiếp trước mà đi về nẽo lành để tu hành. Điều quang trọng trong những buổi lễ tụng niệm, cầu siêu, cầu an, v..v.. phải dựa vào những Vị Tu Sĩ Chơn Chánh, những Vị có tu, có chứng chứ không phải ông, bà nào làm cạo đầu làm cũng được, đồng thời những người hộ niệm cũng rất quang trọng, tốt hơn hết là chọn những người mà khi còn sống người qúa cố thích và người đó phải biết tu hành chơn chính, không phải thuộc loại miệng nam mô nhưng bụng chứa một bồ dao găm. Tại sao tôi nói vậy? Xin thưa rằng. Đó là vì khi người chết, thần thức của họ rất nhậy, họ có thể cảm nhận được tâm ý của người sống. Người hộ niệm hoặc người chủ Lễ phải có một tâm ý trong sáng và đức hạnh, như vậy mới có thể chiêu cảm được thần thức người chết, nếu tâm ý của người chủ Lễ và người hộ niệm không có đức hạnh và trong sáng thì cũng sẽ chiêu cảm được tâm thức người chết, nhưng chiêu cảm họ rơi nhanh vào đường xấu ác chứ không đi vào đường thiện tốt.

Người đời không biết thì nói là Kinh Địa Tạng là do ai đó viết ra, thật sự thì Kinh Địa Tạng là Kinh của Ngài Địa Tạng Vương Bồ Tát, toàn vẹn bài Kinh gom lại bằng Hạnh Nguyện của Ngài. Ai cho rằng Kinh Địa Tạng là không có thật đó là ý riêng của họ, bản thân tôi thì biết Kinh Địa Tạng là có thật và tôi rất tin vào Kinh Địa Tạng, bỡi tôi là chứng nhân của Kinh Địa Tạng. Tu tập và quán chiếu lời Kinh và thực hành thì tự nhiên sẽ thấy Kinh Địa Tạng có thật hay không, điều này phải nhờ chính bản thân mình để tìm biết, đừng nghe bất cứ ai nói mà sanh tâm nghi ngờ. Tất cả mọi bài Kinh, bài Chú, bài Niệm đều phải cần tới tâm ý thanh tịnh sáng suốt để tu tập thì mới hiểu được, không phải chỉ đọc xuông và thuộc lòng cho có thuộc rồi đọc ro ro để cho là có học thì sẽ không nhận ra điều gì cả, mỗi khi tụng Kinh, tụng Chú, Niệm Phật phải tập trung tâm trí mà làm thì tự nhiên sẽ cảm nhận ra được thì sẽ biết là thật hay không, còn tùy vào căn duyên của mỗi người, cho dù căn duyên chưa tới nhưng phước duyên cũng sẽ có khi mình tập trung tâm trí mà tụng niệm, không hoang phí đi đâu mà sợ.

Tôi không biết bà ngoại của đạo hữu Từ Hiếu đã mất bao lâu rồi và đã làm được bao nhiêu thất, nếu như còn nằm trong vòng 7 thất thì cứ tiếp tục tụng niệm, nhưng phải nhờ Vị Tu Sĩ chơn chính tụng niệm, đừng bạ ai cũng mời tụng niệm thì sẽ lỡ cơ hội cho người chết thì họ sẽ mang mối hận trong lòng không giải thoát được. Đạo hữu nên họp gia đình lại để tìm ra một người trước đây khi bà còn sống bà rất thương yêu và người đó cũng thương yêu và có hiếu với bà và phải là người có nhân đức để đi mời Tu sĩ tụng niệm và cũng chính người đó là người hợp niệm. Có lẽ qúy vị sẽ hỏi vì sao phải làm vậy? Xin thưa rằng. Vì khi sống mà thương yêu người nào thì khi chết sẽ quyến luyến bên cạnh người đó, người được thương yêu đó sẽ là mối quan trọng và cũng là nhân duyên dẫn dắt thần thức người sống đi vào cửa thiện, tốt hay ác, xấu, tùy vào nhân đức của người sống đó. Theo tôi biết thì Chư Phật nói chung, Ngài Địa Tạng nói riêng rất trọng những đứa con hiếu thảo, chỉ cần lòng hiếu thảo đó khởi lên thì các Ngài sẽ thị hiện để độ cho người được cầu vãn sanh đó về cõi lành như ý nguyện của người con hiếu thảo đó.

Đạo hữu Từ Hiếu hiện đang ở Việt Nam thì nên nhờ các Thầy trong GHPGVNTN, ví dụ như Ngài Tăng Thống Thích Quảng Độ, Ngài Nguyên Siêu, Ngài Thanh Quang, v..v.. giúp cho việc cầu siêu, hoặc nếu có thể thì nhờ lực hộ niệm của toàn thể Tăng Sĩ GHPGVNTN trong và ngoài nước. Tuy tôi không biết đạo hữu Từ Hiếu là ai và bà ngoại của đạo hữu là ai, nhưng tôi cảm giác được một ít nhân duyên cho bà ngoại của đạo hữu nhưng vì tôi không phải là Tu sĩ, tôi chỉ là Cư sĩ tại gia cho nên tôi không lập đàn cầu siêu được, tôi chỉ có thể cầu siêu cho những ai thật sự có duyên với tôi mà thôi, ngoài ra, nếu tôi cảm giác được chút duyên nào với người chết hoặc người sống có liên quan đến người chết thì tôi chỉ có thể nương vào các Chư Thiện Chánh Tăng thì mới bắt nhịp cầu được. 

Nếu thật sự có duyên thì đạo hữu Từ Hiếu sẽ đọc được bài viết này của tôi và tùy duyên hành sự, khi duyên tới tôi sẽ không từ chối hoặc bỏ bê. Tất cả tùy duyên.

HNTT
 
Thư của Phật Tử thắc mắc về Kinh Địa Tạng
Phật Tử Từ Hiếu: Kính thưa Thầy,
Từ lâu con thường đi chùa lễ Phật, nhất là những dịp đại lễ như Phật Đản hay Vu Lan.
Con cũng thường nghe Chư Tăng thuyết pháp về nhân quả và thường đi hộ niệm
trong các dịp tang chế tại chùa và tại gia.
Nay, Ngoại của con vừa mới qua đời, đang làm lễ cúng thất tuần.
Chư Tăng khuyên gia đình con làm lễ cúng dường trai tăng cầu phước vãng sanh cho Ngoại con.
Đồng thời Chư Tăng cũng khuyên gia đình con tụng Kinh Địa Tạng để hồi hướng cho hương linh của Ngoại con.
Con rất hoan hỷ phát tâm đọc tụng mỗi ngày và hồi hướng công đức.
Tuy nhiên, có người nói rằng:
Kinh Địa Tạng là ngụy kinh, tức là kinh giả,
không phải do chính kim khẩu của Đức Phật thuyết pháp.
Kinh Địa Tạng do các đại sư Trung Hoa sáng tác,
cho nên Phật Giáo Nam Tông, còn gọi là Phật Giáo Nguyên Thủy không dùng.
Gia đình chúng con
kính xin Quí Thầy Phật Học Tịnh Quang Canada
chỉ dạy và cho lời khuyên bảo.
Trong lúc tang gia bối rối, gia đình chúng con rất tri ân Quí Thầy đã nhiều lần
giảng dạy về các vấn đề tang sự.
Kính chúc Quí Thầy nhiều sức khoẻ để hướng dẫn hàng Phật Tử tứ chúng
đồng tu tập đúng theo chánh pháp.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Phật Tử Từ Hiếu
(Thủ Đức, Việt Nam)

No comments:

Post a Comment