Sunday 30 July 2017

(Hương Trần) Hồi âm chị Nguyên Chiếu NGƯỜI MÙ SỜ VOI .


Thưa chị Nguyên Chiếu,

Trước hết, tôi xin cám ơn chị đã không im lặng, không trả lời email của tôi mà đã viết ra một bài khá dài, nhờ đó tôi, cũng như các người khác có thể đọc và biết được tâm ý của chị Nguyên Chiếu và nhóm LLCSCHPG nay đổi thành hội cố HT Thích Như Đạt.

Sau đây, tôi xin được trả lời cũng như chia xẻ với chị theo thứ tự từng phần trong bài viết của chị, ngõ hầu chúng ta cùng nghiệm lại và hiểu nhau hơn. Tôi cũng xin thưa rằng, hai hôm nay tôi vì bị bệnh nên phải uống thuốc, tuy sáng nay đã thấy đỡ phần nào nhưng vẫn còn choáng váng cho nên không thể hoàn toàn tập trung tâm trí 100% cho những gì tôi muốn chia xẻ và trả lời, tuy nhiên, vì không muốn chị Nguyên Chiếu phải chờ đợi, cho nên tôi chỉ có thể dùng hết khả năng hiện tại để hầu chuyện với chị, nếu có phần nào sai sót, xin chị thông cảm cho.

1_ Chị Nguyên Chiếu cũng như những người trong nhóm của chị gửi bài ra cho tôi cũng như những người khác đọc qua cái trang mạng Tiếng lòng ta gì đó, thế nhưng lại không gửi chung với bài viết của tôi thì làm sao tôi và những đọc gĩa có thể hiểu được chị đang trả lời bài nào của tôi viết thì làm sao chúng tôi biết được chị nói tôi toàn là suy diễn, người mù sờ voi, bẻ cong ngòi bút, nói nhăng nói cuội, người ở cõi trên v..v... Chị làm như vậy chẳng khác nào chị đang che dấu đi những gì tôi viết, bỡi chị sợ nếu gửi ra thì mọi người sẽ có cơ hội để so sánh thì sẽ biết ai là người nói nhăng nói cuội, ai là người suy diễn. Tuy nhiên, tôi cũng sẽ cố gắng tìm hiểu xem chị muốn nói đến email nào của tôi, nhưng lần sau nếu chị có trả lời thì cũng nên gửi cho người ta biết chị muốn nói đến bài viết nào, như vậy sẽ giúp rất nhiều cho và sẽ trong sáng hơn, không nên che dấu như vậy không đúng tư cách của một người học tập theo gương Chánh Pháp, Giác Ngộ.

2_ Tất cả những gì tôi viết đều dựa vào bằng chứng từ những email và bản tin gửi ra của cả 2 bên, PTTPTQT và nhóm hội cố HT Thích Như Đạt, tôi không hề đi lạc đề, cũng không hề thêm bớt. Nếu chị Nguyên Chiếu cho rằng tôi đã bẻ cong ngòi bút, hay suy diễn, hoặc người mù sờ voi gì đó thì xin chị đưa tất cả những bài của hội của chị ra để so sánh với bài của PTTPGQT thì mọi người sẽ thấy rõ bài viết của tôi có phần nào là suy diễn, bẻ cong ngòi bút hay người mù sờ voi hay không. Xin chị đừng tung lời nói 1 chiều, giấu hết tất cả bằng chứng để lớn tiếng kêu OAN, đổ lỗi cho ngưòi khác.

3_ Thật sự mỗi khi tôi viết gì hoặc nói gì tôi đều định thần nhập ý, trong Nhà Phật gọi đó là THIỀN. Dĩ nhiên chị Nguyên Chiếu chưa đạt tới mức THIỀN ĐI, ĐỨNG, NẰM, NGỒI, kể cả khi NÓI CHUYỆN hoặc VIẾT, cho nên chị không biết, không hiểu, không cảm nhận được điều này nên chị cho rằng tôi thả hồn theo mây khói như người cõi trên. Một người tu tập theo Đạo Pháp Giác Ngộ không nhất thiết phải là người cạo đầu, mặc càsa, chỉ cần người đó quyết tâm tu hành, hướng đến CHÁNH ĐẲNG, CHÁNH GIÁC thì cho dù người đó là ai đi nữa cũng sẽ đạt được kết qủa, một khi người đó lên tiếng nói hoặc dùng văn tự đều không đi ra khỏi CHÁNH PHÁP. Những gì tôi viết ra, tôi đều quán chiếu sự việc trước khi viết, tôi viết trong đó đều dựa theo những gì cả 2 bên gửi ra, tuy nhiên tôi luôn kèm theo lời kêu gọi đưa ra bằng chứng, đó là vì tôi còn muốn cho họ một con đường để chứng minh việc họ làm. Chị Nguyên Chiếu phải biết rằng, tuy tôi là người ủng hộ và hạnh nguyện bảo vệ GHPGVNTN và tất cả những ai trung kiên với Giáo Hội, nhưng tôi không bao giờ bênh vực ẩu, hoặc nhắm mắt làm ngơ, tuy nhiên, nếu những gì họ làm, tuy có chút tì vết nhưng vì phải bảo vệ GHPGVNTN thì đối với tôi cũng có thể du di, cho qua, nhưng nếu những người cố tình muốn đánh phá, làm hủy hoại GHPGVNTN thì cho dù một chút tì vết họ gây ra tôi cũng phải vạch trần để tránh cho họ tạo thêm ác nghiệp. Vì thế cho nên, bài tôi viết tôi đều chịu hoàn toàn trách nhiệm với NHÂN QỦA, do đó tôi không thể nào vì tình riêng hoặc vì điều gì để phải bị rơi vào vòng xoáy của NHÂN QỦA mà các người tạo ra. Tôi không phải là người cõi trên, cũng không đi mây về gío, tôi cũng không thả hồn theo mây khói nhưng tôi có thể làm chứng trước Diêm Phù cho dù người đó sanh hay tử. Tôi không nói ra điều này để làm cho người đọc phải tưởng tôi là người cõi trên, tôi chỉ nói ra lời thật để chị biết khả năng của tôi làm được gì. Tôi cũng không ngại cho chị biết, những ông tu nữa vời như Nhất Hạnh, Minh Tâm, Tâm Châu,  Như Điển, Quảng Ba, Viên Lý, Viên Định, Giác Đẳng, và một số nữa tôi đều đồng loạt tố cáo tội hạnh của chúng với Diêm Phù, đó là vì sao tôi biết được bọn người đó đã có tên trong danh sách ở Diêm Phù. Những kẻ này khi đến ngày đến giờ của họ tôi đều được biết, vì tôi là người làm chứng cho mọi việc họ tạo lên trên thế gian này. Có lẽ chị Nguyên Chiếu sẽ cười và nói rằng nếu đã làm tội thì Diêm Phù đều đã biết thì cần gì tôi làm nhân chứng? Đúng vậy, Diêm Phù có đầy đủ, thế nhưng bọn người này vì khi xuống Diêm Phù, chúng sẽ dảo biện và kêu oan, đòi bằng chứng và nhân chứng, do đó tôi sẽ là nhân chứng, và vì tôi là một người có một CHÂN TÂM, tôi không nói láo, cho nên lời nói của tôi Tam Thiên, Đại Thiên thế giới và Diêm Phù đều nghe. Chị Nguyên Chiếu muốn biết những gì tôi nói là thật hay "CÕI TRÊN" thì chị liên lạc với HT Thích Tịnh Từ ở tu viện Kim Sơn, nhờ Thầy ấy nói cho chị biết tôi là ai " nếu ổng dám nói", chỉ cần chị nói cho ổng biết Pháp Hiệu của tôi là HẠT NẮNG YÊU, Pháp danh của tôi là DIỆU NẮNG, tuy ông ấy không biết tên của tôi nhưng ông ấy đã từng gặp tôi vài lần ở tu viện Kim Sơn và Đạo Tràng Thôn Yên và đã dùng thiền định để biết tôi là ai, nhưng chỉ cần bất cứ ai gọi Pháp Hiệu của tôi là HẠT NẮNG YÊU trong thiền định thì đều có thể thấy tôi.

Thiết nghĩ tôi không cần nói thêm bất cứ điều gì, cũng không cần trả lời hay chia xẻ với chị bất cứ những gì chị viết sau phần mở đầu thật dài của chị, những gì tôi chia xẻ đã qúa đủ để trả lời cho những phần sau của chị. Trước khi chấm hết, tôi xin được khuyên chị ít nhiều. LLCSCHPG tuy ra đời vì có thành ý với GHPGVNTN, nhưng trước đây đã vì ông Giác Đẳng mà ra đời, đồng thời cũng vì ông Giác Đẳng mà sinh hoạt, lúc đó họ đã không muốn trực thuộc GHPGVNTN do đó tôi đã không sinh hoạt chung với họ, vì tôi đã thấy được âm mưu của ông Giác Đẳng từ lâu, ý đồ trèo cao, lặn sâu để lên làm Tăng Thống nhưng vì tôi có thể nhìn thấy được trong cung mạng của ông ấy không có phước đức để làm Tăng Thống mà chỉ là ma tâm của ông ấy muốn làm Tăng Thống, thế nhưng các anh, chị trong LLCSCHPG vẫn cố gắng ủng hộ để đưa ông ấy lên, sống chết vì ông ấy, cho nên cái danh xưng LLCSCHPG đã bị lem luốt theo Giác Đẳng, cho dù bây giờ có muốn dựng lại thì cũng không ai tin tưởng và cũng chẳng có mục đích gì để dựng lại nó, chẳng lẽ chị Nguyên Chiếu muốn dựng lại LLCSCHPG để rồi cũng giống như trước đây với khẩu hiệu "ỦNG HỘ GHPGVNTN NHƯNG KHÔNG TRỰC THUỘC GIÁO HỘI" hay sao?

Dẫu biết rằng tu hành thì tu đâu cũng được, cư sĩ cũng được, Tu sĩ cũng được, Phật tử tại gia cũng xong, tuy nhiên. Nếu mình đã biết con đường để đi đến CHÁNH GIÁC thì mình có thể nói vậy, nhưng nếu mình là người đang dò đường để đi thì mình cũng nên phải có một nơi để nương tựa. Nếu muốn nương tựa giáo hội quốc doanh thì không nói gì, nhưng nếu muón nương tựa vào một nơi còn có CHÁNH PHÁP thì mình phải nhất định rõ ràng, cũng giống như tu hành vậy, nếu đã muốn tu theo Chánh Pháp thì nhất định phải bỏ tất cả tà pháp và chỉ trực thuộc vào Chánh Pháp mà thôi, có như vậy thì đường tu, hoặc đường học tập Đạo Pháp của mình mới có cơ hội thăng tiến, vì mình chỉ nhắm thẳng một đường Chánh Pháp mà đi, không bị chi phối bỡi 2 con đường.

Thưa chị Nguyên Chiếu,

Thật tình từ trước đến giờ tôi không hề chụp mũ bất cứ việc làm nào của chị hoặc của nhóm chị là bất thiện, nếu chị không tin thì cứ đọc lại để tìm xem những bài tôi viết về chị và nhóm của chị có lời nào chụp mũ hay không.

Theo tôi đoán thì năm nay chị Nguyên Chiếu cũng phải ngoài 50. Với số tuổi này chị có thể phân biệt đâu là chụp mũ, đâu là vạch trần, đâu là khuyên giải. Những gì tôi viết ra chỉ là để chỉ điểm giúp cho mọi người có thể nhìn thấy được cái sai trái của mình và khuyên giải mọi người. Là con người ai cũng phạm lỗi, nhưng biết lỗi mà sửa thì là người Trí, nếu đã được chỉ lỗi mà vẫn cố chấp không buông và cố cãi cho bằng được rồi vu khống cho người này như thế này, người kia như thế kia, và chỉ một mình mình là đúng, là tốt thì loại người này trong Nhà Phật gọi là hết thuốc chữa. Tình cảm con người không phải đặt trên cái cân để đo hoặc phải theo khuôn đúc để tạo hình. Tình cảm con người là phải hiểu biết nhau, tôn trọng nhau và luôn chỉ điểm cho nhau những gì sai lầm của nhau. Con người phần đông tưởng mình là cái rốn của vũ trụ, nhiều người làm nên sự việc cho vũ trụ hoặc cho đại đa số nhân loại của thế gian thì họ tự cho rằng họ là cái rốn của vũ trụ thì còn tạm chấp nhận vì họ có tài và nhân loại cần đến họ, nhưng đáng buồn là những con người không làm lợi gì cho ai cả, chẳng đem lại tốt lành gì cho ai cả, thế nhưng họ vẫn tự cho họ là cái rốn của vũ trụ, những loại người này được gọi là ĐỒ PHÁ HOẠI.

Đạo làm người không phải đạp lên pháp luật hoặc quy củ, hay quy luật của một Quốc gia, đoàn thể, tổ chức, Tôn Giáo. Đạo làm người là phải biết nhìn, biết hiểu và không nên xé rào, bất chấp, cứ làm theo ý của mình. Đạo làm người không ngoài 2 chữ TÔN TRỌNG. Nếu con người mất đi 2 chữ TÔN TRỌNG này thì họ không còn là con người biết đạo làm người nữa mà họ là những mãnh thú sẵn sàng cắn xé bất cứ ai ngăn cản cái NGÃ của họ. Tôi nói đây không phải là nói riêng về chị Nguyên Chiếu hoặc nhóm của chị, tôi nói cho tất cả mọi người, không riêng về ai. Do đó, chị không cần phải cảm thấy tội cho bất cứ ai, bỡi chưa chắc gì bản thân chị đã có đạo làm người, tình cảm của một con người hoặc có chút gì chân thiện mỹ.

Muốn trân trọng thời gian của cuộc đời thì nên giữ cho mình biết 2 chữ TÔN TRỌNG, một khi giữ được 2 chữ này thì tự nhiên mình sẽ nhìn thấy chân thiện mỹ trong đời sống ngắn ngủi của mình và sẽ không bao giờ đánh mất nó. Đừng trách người, hãy tự xét mình trước xem mình đã làm lỗi gì để sự việc ra nông nỗi như bây giờ, nếu mình còn chưa thấy lỗi của mình mà cứ thấy lỗi của người khác thì phải biết mình là một kẻ VỨT ĐI không ai tiếc.


Chúc các anh, chị sáng suốt để tìm ra cách giải quyết cái TÂM của mình, đừng để vì cái TÔI của mình làm tảng đá cản trở mình đi đến CHÁNH PHÁP. 

HNTT



Nguyên Chiếu Đọc bài viết của Chị Hương Trần thực tâmchúng tôi chẳng muốn trả lời, nhưng thư chị viết liên quan đến Hội từ Thiện Thích Như Đạt nên bắt buộc chúng tôi phải trả lời. Trước nhất xin chị tôn trọng lấy chị về những lời gọi là văn chương chữ nghĩa của chị, tại sao chị là một người cầm bút mà lại có thể bẻ cong được sự thật như vậy được? Trước đây chúng tôi rất tôn trọng vì tưởng chị là một người am tường hiểu biết, nhưng qua những bài viết gần đây của chị toàn là suy diễn như người mù sờ voi đúng như bài tựa của chị vậy. Chị nói nhăng, nói cuội làm cho người đọc tưởng như chị là người ở cõi trên đang thả hồn theo mây khói, ý nghĩa chẳng đâu vào đâu cả. Kính chị nên phải tìm hiều đâu là sự thật rồi hãy bàn nhé. LLCSCHPG chẳng có liên quan đến Hội Từ Thiện Cố Hoà Thượng Thích Như Đạt như chị đã đoán mò. Thật buồn cười chị cứ nghi rằng chị là Thượng Đế, trên thông Thiên văn dưới thông địa lý, nhưng đoán sai cả, như người mù sờ tai voi mà cứ nghĩ là cái quạt mo, Hội Từ thiện Cố Hoà Thượng Thích Như Đạt chẳng có một ý đồ gì như chị đã tưởng và chụp mũ chị a.


Ý đồ là ở các ông Võ Văn Ái và Lê Công Cầu là những bậc đàn anh, nhưng với tâm vị kỷ, đố kỵ đã thể hiện qua hành động, lời nói việc làm của các ông ấy không còn mang tinh tính chất Phật Giáo nữa rồi. Chính ông Võ Văn Ái và Lê Công Cầu là những người đã cô lập Quý Ngài trong nước. Và chúng tôi thưa rõ đề cho chị thấy những thiện trí thức lên tiếng về hai vị nằm trong guồng máy của Giáo Hội chỉ biết lợi dụng Thông Bạch, Thông cáo để vu chụp mạ lỵ đến các Hội từ Thiện, đã cho người ta thấy rõ ông Võ Văn Ái là Giáo Hội và Giáo Hội là Võ Văn Ái. Còn các Ngài trong Hội Đồng Lưỡng Viện bao năm qua sống dưới chế độ hà khắc của Đảng cọng sản Việt Nam, các Ngài bị cô lập khủng bố trù dập từ tinh thần đến vật chất hỏi rằng có ai quan tâm cho Quý Ngài hay không? 

Ông Võ Văn Ái là nhà đấu tranh cho nhân quyền Việt Nam nổi tiếng như cồn, lại là Giám Đốc PTTPGQT kiêm phát ngôn nhân của VHĐ, nhưng suốt bao năm qua đã lợi dụng PTTPGQT đề chụp mũ vu khống mạ lỵ cá nhân, chia rẽ hàng ngũ phật tử ngoài ra ông ta chẳng làm nên trò trống gì, ông Ái chỉ biết khoa môi múa mép mà thôi. Hãy nhìn vào thức tế để thấy rằng Đức Đương Kim Tăng Thống Thích Quảng Độ vẫn tiếp tục bị giam hãm trong bốn bức tường tại Thanh Minh Thiền Viện! Chứng tỏ cái mác đấu tranh nhân quyền của Võ văn Ái không hơn không kém chỉ cái thùng rổng kêu to có hữu hiệu gì đâu, nếu so sánh thì thua xa các tổ chức xã hội dân sư nhiều. Chúng tôi là phật từ vì thương xót trước nỗi đau của Quý Ngài nên đã lập ra Hội từ thiện cúng dường mổi tháng cho quý Ngài có thêm phương tiện cần dùng những việc cá nhân, thế mà hai ông Võ Văn Ái, Lê Công Cầu ra thông cáo Thông Bạch truy diệt tận cùng các Hội Từ Thiện, trói buộc bằng những lý do hết sức phi lý không thua gì miệng lưỡi cộng sản.

Thưa Chị Hương Trần, chị gọi Hội Từ Thiện Cố Hoà Thích Như Đạt là sâu mọt gặm nhấm GHPGVNTN, chị đã gọi sai đối tượng rồi, con sâu mọt gặm nhấm  GHPGVNTN chính là Ông Ái và Ông Cầu, và hai ông đó chinh là những tác nhân  đã làm tan nát Phật Giáo Đồ suốt hơn 2 thập niên qua. Đi đến đâu người ta cũng than oán về Ộng Võ Văn Ái, kể lể về những thủ đoạn thâm độc của ông ta đã gây ra biết bao phân hóa, chia rẽ cho Giáo Hội tan nát chẳng còn một ai, đề ông dễ bề bá đạo, bá vương, lộng quyền, vậy mà không hiểu sao lại có những người ăn phải bã nên đã và vẫn tiếp tục ra sức bảo vệ cho ông ta một cách điên cuồng, bất chấp mọi thủ đoạn nào là chụp mũ, chửi bới bằng những lời lẽ thô tục, hạ cấp đối với những thiện trí thức lên tiếng cho công đạo; nào là đổ tội cho người ta đánh phá Giáo Hội, Người Mù sờ voi, Giặc Từ Thiện... bởi vậy cho nên ông Ái  cứ thế mà lộng hành. Nhân đây cũng xin nhắc cho chị Hương Trần biết, chúng tôi không có bất cứ một liên hệ nào với Sư Giác Đẳng và chị Lăng Già Nguyệt, chúng tôi chỉ có một con đường duy nhất để đi, đó là thực hành đúng với chánh pháp nhà Phật và tôn trọng sự thật. Chúng tôi không dựa vào bất cứ một ai, xin chị Hương Trần nhớ cho điều này 

Chúng tôi lấy pháp Hiệu của Cố Hoà Thượng Thích Như Đạt, chúng tôi đã xin phép và thỉnh ý môn Đồ Pháp Quyến của Ngài là Hoà Thượng Thích Minh Quang. Hòa thượng rất hoan hỉ cho phép chúng tôi lấy pháp hiệu của Ngài Cố Hoà Thượng Thích Như Đạt. Hỏi rằng Cố Hòa Thượng là một bậc cao Tăng Thạc Đức đã hy hiến cuộc đời cho Đạo pháp cho dân tộc rất cần cho Phật tử và con cháu về sau tưởng nhớ đến công hạnh Ngài mà noi theo, thì cớ chi bắt bẻ hạch cách chúng tôi đủ điều là sao? Hành động như thế có đúng với tinh thần phật Giáo không ? Có xứng đáng là Phát Ngôn Nhân Và Tổng Thư Ký một Giáo Hội truyền thừa hơn 2000 năm Phật giáo hay khổng? Chị Hương Trần hãy tìm hiều rõ sự thật trước khi phát ngôn, đừng ở đó mà đóan già đoán non, suy diễn theo lối trời mây trăng nước của những kẻ ngã bàn đèn hết sức thiển cận của chị, rồi vu khống chụp mũ cho người khác. Thiết nghĩ, chị cần phải hỏi lại chính lương tâm của chi, với hành động vu cáo của chị đó có còn xứng đáng là người cầm bút không? Xin chị nhớ một điều là hãy tôn trọng sự thật mới đúng là một người trí thức đúng nghĩa !

Kính . 

Nguyên Chiếu 

No comments:

Post a Comment