Sunday 18 May 2014

LÀM THẾ NÀO ĐỂ CỨU NGUY DÂN TỘC VIỆT NAM

 
 photo c9f4b213-e71f-4347-b5ec-e9455597a708_zps91cf9839.jpg

Trong cục diện đấu tranh hiện tại, sự kiện người dân trong nước biểu tình phản đối Trung Cộng trắng trợn kéo dàn khoan dầu vào vùng biển Việt nam,  đã làm cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại nói riêng và toàn dân tộc nói chung nổi cơn phẫn nộ. Theo sát sự kiện một số nhận định cho rằng, đây là một thế trận do CSVN bày ra, lợi dụng lòng yêu nước của toàn dân, tạo sự “hòa đồng, nối kết”chống ngoại bang, để triệt tiêu ngọn lửa đấu tranh đòi tự do, dân chủ, đang bùng cháy trong lòng dân tộc. Đồng thời biến khối người Việt tỵ nạn trở thành thần dân của chế độ thối nát, phản phúc CSVN. Ngược lại, một số khác lại cho rằng, đây là một sự bộc phát từ những tấm lòng yêu nước, chúng ta phải bắt tay “nối kết”, vực dậy sức mạnh dân tộc cùng đánh kẻ thù chung, cho dù có phải chung lưng đấu cật với chế độ phi nhân CSVN, miễn sao có thể lấy lại được Hoàng Sa, sau đó sẽ tiếp tục đấu tranh đòi dân chủ tự do cho quê hương.
Cơn quốc loạn, biết bao điều uất nhục
Bọn Cộng nô, hèn nhược, rước đọa đầy
Tâm còn đây, bầu nhiệt huyết còn đây
Dùng đúng chỗ, tránh bịp lừa, tức tưởi

Riêng những cuộc biểu tình của người dân trong nước và đặc biệt là giới trẻ, ngay từ những cuộc biểu tình đầu tiên (năm 2007) đa số nhận định, dưới chế độ khủng bố khát máu CSVN, chắc chắn có rất nhiều khó khăn và tế nhị, bị lệ thuộc vào hoàn cảnh và bị trí, nên ở đây không muốn lạm bàn. 


Điển hình  trong những lần biểu tình đầu tiên trong nước cách đây vài năm, một cuộc phỏng vấn ngắn do RFA thực hiện, một sinh viên trong Ban Tổ Chức cho biết  đoàn biểu tình đã có một cuộc gặp gỡ và trao đổi với ông Nguyễn Thành Tài, Phó Chủ Tịch thường trực Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố tại Nhà Văn Hóa Thanh Niên Sàigòn. Trong lúc trao đổi ông Tài cho biết, thay mặt chính quyền, ông “ghi nhận tấm lòng cũng như tình cảm của các thanh niên yêu nước ngày hôm nay và ông cũng có chỉ đạo bên Thành Đoàn sẽ tổ chức một cuộc mít tinh để đông đảo thanh niên tham gia”, và trước khi dứt lời, sinh viên này cũng nhắn nhủ đồng bào hải ngoại hãy yên tâm và “nên đặt thêm lòng tin vào Chính Phủ (CSVN) hiện tại”.

Trước những hiện tượng nêu trên đa số nhận định, đây là những cuộc biểu tình không mang tính cách tự phát mà chắc chắn do sự đạo diễn của tập đoàn CSVN trong mục đích tạo thế trận hoả mù, tập trung tình yêu nước và tiêu diệt tiềm năng đấu tranh của khối người Việt tỵ nạn, giống như bài học lịch sử của một thời 1945-1946.
 
Dân trong nước đi biểu tình chống Tàu,  
nhưng luôn luôn vẫn ca tụng VC và lấy biểu tượng Hồ Chí Minh 
để làm nền tảng và lý tưởng của cuộc tranh đấu??
 

Do đó, trước sự kiện phức tạp và tế nhị này, cộng đồng người Việt tỵ nạn chúng ta cũng cần nên sáng suốt nhận định vấn đề. Một khi chúng ta hưởng ứng lời kêu gọi của đám tay sai CS, tập trung vào mục tiêu Trung Cộng mà quên đi kẻ tội đồ cắt đất dâng biển thì vô tình chúng ta đang rơi vào cái bẫy do CSVN bày ra, nó cũng tựa như một “Chính Phủ Liên Hiệp” của Hồ Chí Minh trong thời điểm mới cướp chính quyền năm 1945 khi xưa.

Do đó, lập luận “nối kết” với chế độ phi nhân CSVN, miễn là lấy lại được Hoàng Sa, sau đó sẽ tiếp tục đấu tranh đòi dân chủ tự do cho quê hương” là một điều lầm lẫn lớn.

Một điều cần ghi nhớ là hiện nay cộng đồng người Việt tỵ nạn không thể có một sức mạnh nào có thể đòi lại Hoàng Sa, mà chỉ có thể ủng hộ tinh thần đấu tranh trong nước bằng cách phơi bày ra ánh sáng tội ác và sự phản phúc cắt đất, dâng biển của CSVN đến toàn dân. Từ đó, người dân tự đứng lên giành lại quyền tự quyết, triệt tiêu chế độ vong nô CSVN, lúc đó hy vọng mới có thể đòi lại những phần đất biển đã mất.

Cũng trong vấn đề này, nếu chiếu theo Công Pháp Quốc Tế, muốn đưa sự tranh chấp về chủ quyền lãnh thổ hoặc lãnh hải giữa hai quốc gia. Ít nhất phải có nguyên đơn và bị đơn, và phải chứng minh chủ quyền về phương diện lịch sử. Tuy nhiên, ai cũng biết CSVN chỉ là một vong nô hèn nhược, đã từng ký công hàm xác nhận chủ quyền của Trung Cộng trên đảo Hoàng Sa, Trường Sa vào năm 1958 và hai hiệp định dâng đất biển vào năm 1999 và 2000…. Như vậy, tất cả sự hô hào chống Trung Cộng do CSVN giựt dây chỉ là trò hề lừa bịp không ngoài mục đích khỏa lấp tội trạng phản phúc trong quá khứ cũng như hiện tại, đồng thời nhiễu loạn nhân tâm, tập trung dư luận, hầu triệt tiêu tiềm năng đấu tranh đòi tự do, dân chủ cho quê hương.
 

Người ta thường nói “Đánh rắn phải đánh dập đầu”, trong vấn đề này đa số cũng nhận định, cái đầu con rắn đang nằm tại Hà nội, còn Bắc Kinh chỉ là cái đuôi. Nếu cộng đồng người Việt hải ngoại vì quá nóng lòng, hưởng ứng lời kêu gọi của bè lũ tay sai CSVN, tập trung vào mục tiêu Trung Cộng mà bỏ quên tập đoàn khốn nạn đã ký kết dâng đất biển cho ngoại bang thì vô tình chúng ta chỉ đánh cái đuôi và bị rơi vào cái bẫy Nghị Quyết 36 “Vượt thử thách, xóa ngăn cách quốc cộng, khép lại quá khứ, xóa bỏ  hận thù, cùng nối kết canh tân đất nước”.

Nhìn vào thực tế, dù sao chăng nữa sự kiện người dân trong nưóc biểu tình tại Sàigòn và Hà nội vừa qua cũng là một sự kiện đáng quan tâm và ủng hộ. Đây cũng có thể là một cơ hội có thể tạo thành một tiền lệ cho tương lai, để quần chúng  có thể đánh tan đi cái bóng tối sợ hãi mà CSVN đã bao trùm trên đầu dân tộc từ hơn cả thế kỷ qua, nếu chúng ta biết khai dụng. Tuy nhiên, chúng ta chỉ nên ủng hộ tinh thần và hành động đấu tranh của người dân tại quốc nội, giúp họ hiểu rõ hơn về những tội ác và sự phản phúc của tập đoàn CSVN, nhưng không thể ủng hộ quan điểm, lập trường, để tin tưởng, “nối kết” với đảng và nhà nước CSVN như họ đã và đang kêu gọi.

Xin sáng suốt trút căm hờn đúng chỗ
Đừng lơ là, mắc hỡm bẫy kẻ gian
Bầy lưu manh, quy phục lũ tham tàn
Cần tận diệt, mới mong đòi đất biển


Sau cùng, một điểm cần ghi nhớ là sự lộng hành ngang ngược của Trung Cộng hôm nay, chính là kết quả từ bản chất hèn nhược vong nô của tập đoàn phản phúc CSVN. Do đó, muốn yểm trợ cho công cuộc đấu tranh của người dân trong nước, không gì bằng hãy bạch hóa tất cả những tội trạng ươn hèn phản phúc của tập đoàn “Mãi quốc cầu vinh” CSVN. Một khi toàn dân ý thức, nhận biết rõ được nguyên nhân và kẻ thù, tất nhiên sức mạnh của dân tộc sẽ được phục hồi và từ đó những vấn nạn của quê hương sẽ được giải quyết. Chỉ có sức mạnh của dân tộc mới có thể mong vô hiệu hóa tất cả những văn bản, hiệp ước dâng đất biển mà lũ phản phúc CSVN trước đây đã ký.


Chiến Thuật của Việt cộng…
 

Trưóc tình hình Trung Cộng đặt hệ thống kiểm soát hành chánh trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa từ bấy lâu nay và vụ mới nhất là chúng đã kéo dàn khoan dầu vào vùng biển Việt nam, quần chúng  đã tổ chức những cuộc biểu tình chống quan thầy CSVN là Trung Cộng, đã và đang gây sôi nổi và tạo ra nhiều ngạc nhiên cho người Việt tỵ nạn nói riêng và cả thế giới nói chung. Trước sự kiện này, đại đa số thắc mắc, đã hơn nửa thế kỷ qua tại Việt Nam, đã có biết bao nhiêu điều bất công, băng hoại của xã hội, kể cả  việc cắt đất nhượng biển cho Trung Cộng vào năm 1999. Nhưng không ai thấy sinh viên học sinh và quần chúng có bất cứ một phản ứng nào. Đầu tiên là những cuộc biểu tình của sinh viên học sinh trong nước, một số cuộc biểu tình lẻ tẻ tại hải ngoại cũng đã được diễn ra một cách rất nhịp nhàng và cũng không kém phần ngây ngô chỉ “Chống Trung cộng, không chống CSVN”, mặc dù ai cũng biết sự lộng hành của Trung Cộng hôm nay, chính là hậu quả của cái công hàm xác nhận chủ quyền của Trung Cộng trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa vào năm 1958 mà CSVN đã ký.

Trong lúc mọi người đang ngạc nhiên với nhiều thắc mắc, thì ngày 22-12-2007 người ta lại thấy Nhật Báo Người Việt công bố một bản “thăm dò ý kiến” Online và cho rằng 52.63 %, đồng ý chấp nhận lá cờ đỏ đầy máu tanh CSVN, hoà chung với lá cờ Vàng tổ quốc trong các cuộc biểu tình chống Trung Cộng. Thêm vào đó là một hiện tượng kêu gọi “đoàn kết với du sinh” bằng cách không mang bất cứ lá cờ nào ngoài một biểu tượng chung như cộng đồng người Việt bên Anh Quốc đã thực hiện. Tuy nhiên cái lập lờ của VC và Việt gian là “biểu tượng chung” trong cuộc biểu tình chống Trung Cộng tại Anh lại là một bản đồ VN mầu đỏ và có một ngôi sao vàng nhỏ tại phần Hànội, được giải thích là tượng trưng cho thủ đô nước CHXHCN Việt Nam. Như vậy đây có phải thực sự là hiện tượng “đòan kết” hay không, có lẽ chúng ta đã có câu trả lời chính xác.


Trước hàng loạt những sự kiện đã và đang xẩy ra, đại đa số người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại nhận định một cách chính xác và cho rằng: Sau lưng những cuộc biểu tình chống Trung Cộng trong nước và những luận điệu kêu gọi đoàn kết để chấp nhận cờ đỏ được đi chung với cờ vàng hoặc không mang cờ nào hết đều có bàn tay lông lá CSVN giựt dây. Sự giựt dây này không ngoài mục đích mong được hợp thức hóa lá cờ đầy máu tanh phản phúc tại hải ngoại và biến cộng đồng người Việt tỵ nạn thành những con rối, hề hóa công cuộc đấu tranh tích cực của người Việt tỵ nạn từ gần bốn mươi năm qua.

Một chiến dịch lập lờ lươn lẹo
Cố trộn chung Rồng Rắn một xuồng
Tạo nhập nhằng, lũng loạn ẩm ương
Mong triệt thoái ngọn cờ chính nghĩa


Một câu hỏi được đặt ra ở đây là con số 52,63 % này đại diện cho ai? và có thật là những người người Việt Nam chân chính yêu nước hay không, hay đó chỉ là CS và những tên tay sai “ăn cơm Quốc Gia thờ ma CS”? Do đó, đại đa số cho rằng cuộc thăm do ý kiến này có chủ đích tung hỏa mù, lũng đoạn cộng đồng người Việt tại hải ngoại, mưu đồ tạo một tiền lệ cho là cờ đỏ đầy máu tanh được xuất hiện một cách danh chính ngôn thuận, gần bốn mươi năm qua phải thập thò dấm dúi.
 
Người Việt ở Đức biểu tình dưới cờ vàng và cờ máu

Nói về du sinh, có lẽ chúng ta cũng dư biết họ là những người bị lệ thuộc bởi các toà lãnh sự và đại sứ CSVN rất nhiều, nhất là lãnh vực chính trị. Như vậy, nếu không có chỉ thị ngầm của CSVN thì thử hỏi họ có dám đến tham dự những cuộc biểu tình do cộng đồng người Việt tỵ nạn tổ chức hay không? Câu trả lời chắc chắn là không và không bao giờ họ lại dại dột chuốc họa vào thân như  vậy. Do đó, chỉ có một vài thành phần nào đó do CSVN gài đặt và được đám Việt gian tại hải ngoại móc nối để tham gia biểu tình với cộng đồng người Việt tỵ nạn qua vai trò biểu kiến trong những âm mưu không trong sáng. Cũng trong sự kiên này, đại đa số nhận định vai trò du sinh chỉ là những con rối trong vở tuồng “dân chủ cò mồi” do CSVN và đám Việt gian đang thực hiện, hầu có thể xâm nhập vào cộng đồng người Việt tỵ nạn, nhằm hoá giải ý nghĩa lá cờ Vàng và hợp thức hoá cờ đỏ tại hải ngoại.

Như vậy lần này, những người muốn đem lá cờ máu xuất hiện công khai bên cờ vàng với ý đồ gì? Phải chăng đây là cơ hội để chủ trương “chấp nhận cờ đỏ để tỏ cờ vàng” cuả bọn Việt Gian đã từng thực hiện và đã thất bại cách đây vài năm, nay được dịp “tái xuất giang hồ” làm “trái banh thăm dò” dư luận.

Nói về vấn đề Hoàng Sa, không phải bây giờ Trung Cộng mới lấn chiếm mà đây chỉ là một sự hợp thức hoá chủ quyền, chiếu theo công hàm xác nhận chủ quyền của Trung Cộng trên Hoàng Sa và Trường Sa do Phạm văn đồng đã ký dâng vào năm 1958 mà thôi. Do đó, theo một số nhà nghiên cứu cho biết, muốn tranh chấp hợp lý vấn đề Hoàng Sa và Trường sa, tất nhiên phải có sự xác nhận chủ quyền liên tục, và chỉ có VNCH mới có đủ điều kiện này với sự kiểm soát và bảo vệ trong suốt hai nền đệ nhất, đệ nhị Cộng Hòa và trận chiến oanh liệt của Hải Quân QLVNCH vào tháng giêng năm 1974.
 

Với tất cả những sự kiện nêu trên, không ai có thể phủ nhận lá cờ Vàng thể hiện chính nghĩa giữ nước và lá cờ đỏ chỉ thể hiện sự phản phúc bán nước. Như thế tại sao lại có hiện tượng đòi đưa lá cờ phản phúc hoà nhập dòng cờ Vàng chính nghĩa này, có lẽ trong chúng ta đã có câu trả lời. Chúng ta, cứ tưởng tượng những lá cờ máu phản phúc CSVN chen lẫn với rừng cờ Vàng Tổ Quốc tất sẽ thấy sự nham nhở nhục nhã như thế nào, mong tất cả chúng ta nên suy nghĩ  kỹ.

Nói về thành phần du sinh, nếu họ là những người yêu nước, cộng đồng người Việt tỵ nạn sẵn sàng mở rộng vòng tay đón họ trong tình tự dân tộc, nhưng không bao giờ chấp nhận lá cờ đã từng nhuộm biết bao nhiêu máu của dân lành vô tội và phản phúc bán đất dâng biển cho ngoại bang. Ngoài ra, du sinh là một thành phần có tri thức và kiến thức, tất nhiên phải hiểu câu tục ngữ “Đáo giang tuỳ khúc, nhập gia tuỳ tục” ra sao mà hành xử cho đúng…. Như thế, nếu vì tình yêu nước, đoàn kết đấu tranh trong chính nghĩa, du sinh phải ý thức không thể dùng lá cờ đỏ trong bất cứ trường hợp nào tại hải ngoại, mà phải nhập dòng với lá cờ Vàng chính nghĩa Quốc Gia. Ngược lại nếu họ cố gắng đem lá cờ máu đến với cộng đồng tỵ nạn, chắc chắn sẽ không phải là một thiện ý đoàn kết mà là một sự thách thức do chỉ thị của CSVN. Tất nhiên, sẽ không được đại đa số người Việt tỵ nạn chấp nhận, ngoại trừ thành phần việt gian tay sai phải làm theo chỉ thị

Hoàng Sa hỡi, từ lâu đã mất
Biết làm sao lấy lại bây giờ
Việt Cộng còn, tất cả trong mơ
Việt Cộng chết, mới mong đòi lại
 
Tóm lại, trong 39 năm qua, cộng đồng với sự đấu tranh không ngừng nghỉ của cộng đồng người Việt tỵ nạn CS, việc nâng cao vị trí chính nghĩa của lá cờ Vàng tổ quốc và ngăn chặn sự xuất hiện là cờ máu CS hiên diện cũng là một trong những mục tiêu chính trong hoàn cảnh lưu vong. Do đó, hôm nay không vì bất cứ lý do gì để bọn CSVN và tay sai lợi dụng sự kiện Hoàng Sa để, thực hiện ý đồ đồng hoá cộng đồng người Việt Tỵ nạn trở thành thần dân của chế độ phản phúc, bán nước, qua hình thức nhập nhằng này.
Sự kiện CSVN tăng cường quân sự thực sự không phải là để xác định chủ quyền quốc gia hay đối đầu với Trung cộng như một số người nghĩ, mà đây cũng chỉ là một chiêu bài chính trị, một mặt bịp dân, một mặt giải quyết mớ hàng thặng dư cho quan thầy mà thôi. Còn lại bản chất vong nô, vẫn là vong nô, không thay đổi. Tuy nhiên, CSVN cũng sẽ phải mua thêm một vài thứ khác của phe tư bản để che đậy sự thật của bản chất… Một điều quan trọng cần ghi nhớ là muốn bảo vệ đất nuớc và giữ vững chủ quyền nước, điều kiện tiên quyết chính là sức mạnh của dân tộc, muốn vực dậy đưọc sức mạnh của dân tộc, chắc chắn CSVN phải ra đi.

Một đất nước mà guồng máy lãnh đạo toàn một lũ vong nô hèn nhược “Ngu nhà Dại chợ” như CSVN thì dù có trang bị vũ khí tối tân đến đâu chăng nữa cũng vô ích, nguy cơ diệt vong lúc nào cũng đe doạ bên cạnh và sẽ thành sự thật trên mọi hình thức.
 
Lòng Yêu Nước hãy Đặt đúng chổ
 
Ái quốc là sự biểu hiện tính tích cực và thái độ ủng hộ “quê cha đất mẹ”, lòng ái quốc là khái niệm tư tưởng mỗi cá nhân biết chấp nhận “Nợ nước trên tình nhà”. Cái nợ nước ở đây không mang tính cách hy sinh cho chế độ mà là hy sinh vì phúc lợi tương lai của dân tộc.

Yêu nước không có nghĩa là yêu song núi, cỏ cây, cảnh vẽ,mà chính là nằm ở chổ “cái con người”. Vì yêu con người nên mới có yêu mảnh đất đó nên mới có câu;

Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn


Và cái ao nhà đóng nó phải in bao cái tình điệu của con người dân tộc nên dù “đục” con người vẫn chấp nhận nó và bảo vệ “cái ao”, và cái ao đây chính là đồng bao dân tộc…
Những hình tượng ái quốc trong quá khứ, điễn hình như Cao Bá Quát chống lại chính sách bóc lột của triều đình vì phúc lợi của dân, Phan Chu Trinh, Phan bội Châu, Nguyễn thái Học, v.v những người này NẾU muốn có thể vươn tay đến cái “phúc lợi cá nhân” vì tài trí của họ, nhưng họ đã chọn con đường đưa tay gánh vác sơn hà, phúc lợi của tương lai đồng bào. Hầu mong qua cuộc vận động và sự  hy sinh của họ có thể phần nào đó khích động được ý thức dân tộc, tham gia cùng họ đấu tranh.
Ngược lại, cũng có những kẻ dùng chữ ái quốc, để lừa gạt xương máu của đồng bào bằng những chủ nghĩa hoang tưởng như HCM, để trục lợi cho cá nhân quyền lợi cộng phỉ, để rồi HCM và ĐCS đã nhân danh “ái quốc” để kết tội “phản quốc”, cho những giai cấp có tiềm năng lật đổ ĐCS vì lòng ái quốc chân chính đó là giai cấp trí thức có chất xám để chống ĐCS, địa chủ có kinh tài để chống ĐCS qua những chính sách Cải Cách Ruộng Đất, Văn Nhân Giai Phẩm, Đánh Tư Sản v.v Sau đó kế tiếp là chiến dịch “đại cách mạng ngu dân hoá” bằng cách bưng bút thông tin, tước đoạt đi cái quyền “tìm hiểu” và “ngôn luận” thiêng liêng trời ban cho con người.
Để rồi hôm nay, sự lầm lẫn của đa số dân VN hôm nay, về tình yêu nước, là yêu những vât chất theo tính chủ nghĩa duy vật, kể cả chế độ chính trị đương quyền. Nên không mấy ai ý thức chống lại nhà nước ĐỂ mà yêu nưóc (ngoài một số nhà dân chủ chân chính mà chúng ta đã thấy). Và sự hệ quả của độc tài bưng bít chính là vụ án Hoàng Sa và Trường Sa ngày hôm nay.

Sự thật hôm nay vốn không thể che dấu, là “vào ngày 4 tháng 9, 1958 Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, tuyên bố 12 hải lý bao gồm Hoàng Trường nhị Sa, thì vào ngày 14 tháng 9 năm đó Thủ tướng Phạm Văn Ðồng của phía nhà nước Việt Nam, trong bản công hàm gởi cho Thủ tướng Chu An Lai, đã thành khẩn tuyên bố rằng Việt Nam “nhìn nhận và ủng hộ Bản Tuyên Bố của Nhà nước Cộng Hoà Nhân Dân Trung Hoa trong vấn đề lãnh hải” . Nghĩa là CSVN đã không những không phản đối mà còn công nhận và xác nhận chủ quyền và những gì CSTQ quyết định.

Và để xoá mờ tội dâng đất nhượng biển cũng như vì vị trí địa vị đã và đang bị lung lay, CSVN cổ xúy tinh thần “yêu nước chống ngoại xâm”, xem như ĐCSVN đã và đang “ái quốc” trước nhãn quan (bị bưng bít) của nhân dân VN, cùng với não trạng xưa nay bị bưng bít, và hơn 70 năm “nô lệ dưới XHCN”, người dân sẽ trở nên quay về bên cạnh và ủng hộ đấu tranh dưới sự “lãnh đạo anh minh”của ĐCSVN thêm lần nữa. Vậy thì thử hỏi CSVN không yêu dân, những dân oan đang lây lất vĩa hè, ĐCSVN có để ý tới không? khi đã không yêu dân thì lấy gì TIN CSVN yêu nước để hàu có một giài quyết theo nguyện vọng và quyền lợi VN như lời CSVN tuyên bố ? Như trong quá khứ CSVN đã dùng tinh thần ái quốc, hy sinh xương máu người dân trong trận chiến 1979, để CSVN mua thêm thời gian để đi đêm với CSTQ, và hệ quả là Lê Khả Phiêu 1999-2001 đã ký kết thêm Vịnh Bắc Bộ, Ải Nam Quan v.v sự đoàn kết sau lưng Đảng, đã bị hy sinh và lừa gạt một cách trắng trợn, mà cái mục tiêu là dân chủ và tự do độc lập cứ mãi mịt tăm trong dĩ vãng
Và hôm nay CSVN gian manh lần nữa dùng chữ Ái Quốc để 87 triệu quốc nội, và 3 triệu Hải Ngoại cùng “hòa giải hy sinh” đứng sau lưng ủng hộ và như vậy xem như trước nhãn quan quốc tế và những người VN không quan tâm chính trị, rằng ĐCSVN có và đang được nhân dân ủng hộ, để rồi sau này những thành phần dân chủ chống ĐCSVN là những thành phần phản động âm mưu với ngoại bang. Và hiện tại vừa qua Hoàng cơ Định của Việt Tân cũng hưỡng ứng sự kêu gọi hoà nhập chống CSTQ ủng hộ CSVN.

Vấn đề ngày hôm nay, sự ái quốc chúng ta phải đặt đúng chổ và đúng mục tiêu, đừng để sự hy sinh của ta trở thành“công dã tràng”, hay cuối cùng cũng chỉ là làm vững mạnh vị trí CSVN trên chính trường. Chúng ta hãy nhìn vào sự kiện các 9/11 tại Hoa kỳ, người dân Hoa kỳ họ không biểu tình chống IRAQ mà họ biểu tình đòi hỏi chính phủ Hoa Kỳ phải có thái độ và hành động, vì chỉ có chính phủ Hoa Kỳ mới có trách nhiệm với dân Hoa Kỳ, còn IRAQ thì không.
Thì sư kiện Hoàng Sa cũng vậy CSTQ không có trách nhiệm với VN chúng ta mà chúng ta phải có trách nhiệm với nhân dân chúng tachúng ta hãy chống CSTQ xâm lăng là một chuyện nhưng trước khi làm điều này chúng ta phải chống và lên án CSVN dâng đất nhượng biển và yêu cầu CSVN phải có câu trả lời thoả đáng và thái độ minh bạch, nếu không phải lùi bước tạo tự do ngôn luận để người dân tham khảo và bầu cử một minh bạch về giải pháp, nghĩa là giành quyền quyết định và kiểm soát về tay người dân, theo tinh thần DÂN CHỦ, chúng ta đừng làm một vật hy sinh vô tình bảo vệ địa vị một chế độ, mà hệ quả sự tự do không có mà Hoàng Sa cũng không lấy lại được.
Muốn lấy lại Hoàng Sa, phải có dân chủ quyết định và tham gia, cũng như phải chứng minh CSVN không có tư cách lãnh đạo thì cái Công Hàm 1958 cũng không có giá trị bàn giao.
 
Với những nhận định trên cho chúng ta thấy được 
thế nào là lập trường quốc gia của cộng đồng người việt tỵ nạn cộng sản tại hải ngoại.
 
GIẢI THÍCH TÌNH HÌNH 
 
Tuy nhiên từ sau 1986, CSVN biết rõ nguồn chất xám hàng năm 10 tỷ từ Hải Ngoại đó là nguồn lợi free không đáy của XHCN, nên CSVN bỏ bao nhiêu công sức từ cái Quyết Định 114, Nghị Quyết 36 cũng chỉ là để kêu gọi Hoá Giải Hận Thù với Dolla. Để phát triễn những chính sách này, CSVN cũng không ngừng cho tay sai nằm vùng tại Hải Ngoại, và hứa hẹn một chổ ngồi trong Quốc Hội Chức ông tước bà cho một số con buôn chính trị, đổi lại là đám này sẽ dùng tấm áo “quốc gia”, đảng phái dân chủ v.v để kêu gọi cũng như lèo lái công cuộc nhân dân tự quyết đi đến hình thái Xoá Ngăn Cách, Vượt Thử thách, Hoá Giải Hận Thù với chế độ CS.

Hiện nay tại Âu Châu, đa số các tổ chức của cộng đồng ngưòi việt tỵ nạn đã bị nhuộm đỏ cờ máu  hoặc từ bỏ cờ vàng. 
Đã có những cuộc biểu tình chống Trung cộng được CSVN hoặc bọn Việt Gian tổ chức, hay đứng sau lưng giựt dây với sự tham gia của nhiều thành phần, trong đó có người Việt tỵ nạn của chúng ta. 
Dĩ nhiên những nhóm người này đã hô hào chống Trung cộng dưới nhiều hình thức như:

1- Đứng dưới cờ máu chống Trung cộng
2- Đứng chung dưới cờ máu và cờ vàng chống Trung cộng.
3-Đi biểu tình chung với cộng sản và chống Trung cộng một cách chung chung không dưới cờ nào cả.
 
Người Việt ( cờ đỏ ) ở Berlin biểu tình chống TQ xâm lược VN.
 
  
Người Việt tại Pháp biểu tình chống các hành động xâm lấn của Trung Quốc
  
 
Tại Mỹ, Úc và Canada tình hình khác hơn vì  cộng đồng người Việt ty nạn khá đông nên CSVN khó thực hiện  trắng trợn những điều nêu trên. Để thực hiện Nghị Quyết 36, chúng tung ra nhiều chiêu bài như: núp dưới cờ vàng, tung hoả mù, làm trò bịp, đánh bóng nhiều nhân vật cò mồi và dân chủ cuội, dùng mỹ nhân kế v.v. xâm nhập, mua chuộc và lèo lái các tổ chức cộng đồng, làm chệch hướng lập trường và mục đích chống cộng của người Việt quốc gia chân chính. 
Có nhiều tổ chức đang nhân danh cộng đồng “người Việt quốc gia” để kêu gọi đồng bào lên tiếng, ký thỉnh nguyện thư,  đi biểu tình chống Tàu trước toà đại sứ Trung cộng trên khắp thế giới! Những chiến dịch này xuất phát từ thủ đô tỵ nạn tại Hoa kỳ và được lan rộng khắp nơi nhờ vào hệ thống truyền thông của Việt Gian(VG) và Việt Tân(VT), hoặc bọn “hai mang” đắc lực tuyên truyền.
Những hình thức đấu tranh “cò mồi” hay bị chệch hướng đã gây tác hại như thế nào đối với sự phản kháng chống cộng thực sự của lực lượng toàn dân trong và ngoài nước? Dĩ nhiên hậu quả không nhỏ nên đã gần 40 năm, chẳng những chúng ta vẫn chưa giựt sập được chế độ độc tài CSVN, mà còn tạo điều kiện để chúng tồn tại, tiếp tục buôn dân bán nước, và có đủ thời gian để chuẫn bị cho một cuộc đào tẫu trong thời mạt vận của chúng sau này! 
 

Việt nam đã mất vào tay Trung cộng từ ngày 30 tháng Tư 1975.

Việt nam đã lệ thuộc Tàu cộng  về mọi phương diện: chính trị, kinh tế, văn hoá,….Từ lâu nhà cầm quyền Hà Nội chỉ là một chính phủ bù nhìn. Vậy thì chúng ta  còn nước VN nữa đâu mà “bảo vệ”?!  Thực chất của tình hình tranh chấp biển đông chỉ là một trong những kịch bản được dàn dựng giữa các cường quốc ( Mỹ, Nga, Tàu…) nhằm giữ quân bình  giữa các thế lực trên bàn cờ chính trị và kinh tế của thế giới. Về mặt quốc tế vận, từ lâu VC đã thành công trên mặt trận tuyên truyền:“đuổi Pháp, dẹp Mỹ, giành độc lập tự do cho toàn dân, Hồ Chí Minh là “anh hùng dân tộc”, VN đang trên đà phát triển và đã vượt qua giai đoạn đen tối trong thời kỳ chiến tranh”  Với những luận điệu lịch sử bị CSVN bóp méo đã được quần chúng thế giới chấp nhận như một SỰ THẬT, và trở thành tài liệu chính thức, “Lịch sử chiến tranh VN” cho các thế hệ trẻ VN tại hải ngoại  học tập trong các trường trung học tại bản xứ nơi các cháu cư ngụ! Sự thật đau lòng này chính là mối hiểm hoạ cho tương lai thế hệ trẻ VN tại hải ngoại mà, người viết không muốn lạm bàn trong bài viết hôm nay.
 Trở lại  vấn đề biểu tình chống Tàu. Để tiếp tục duy trì những luận điệu tuyên truyền láo khoét với thế giới, để chạy tội bán nước và diệt chủng (Cải cách ruộng đất 1953-1956; Tết Mậu Thân 1968, tù Cải tạo 1975; Thuyền nhân Boat Peoples, v.v….), đồng thời CSVN đang chịu sức ép khá mãnh liệt từ phía Trung cộng ( càng ngày TC càng muốn công khai hoá sự thống trị cuả chúng trên lãnh thổ, lãnh hải VN) cho nên, CSVN đã tạo những kịch bản “chống Tàu bảo vệ Tổ Quốc” để lừa bịp nhân dân thêm một lần nữa! VC đang muốn kéo một số  đông quần chúng trong và ngoài nước, nhưng đủ theo hạn định của chúng, cùng đứng lên giúp đảng CSVN thực hiện tốt cái màn bịp “chống Tàu” này. Sự phẩn nộ của người Việt trong và ngoài nước, đồng lòng cùng chung sức biểu tình chống Tàu sẽ gây ảnh hưởng lớn đối với thế giới và đánh lạc hướng những tội ác của chúng đối với quê hương, dân tộc, cũng như che đậy bản chất ươn hèn lòn cúi dâng đất nhượng biển cho Tàu của nhà cầm quyền Hà Nội.. 
 
Ngoài ra VC sẽ thành công khi ở hải ngoại, (nhất là ở Mỹ, Úc, Canada) có nhiều người đi biểu tình chống Trung Cộng vì đã gián tiếp giúp chúng kéo dài thêm hiện trạng nhu nhược của một chính phủ bù nhìn dưới sự kiểm soát của Trung cộng. Thực ra, người dân trong nước đã ý thức được điều này nên trong cuộc biểu tình 11/05 vừa qua chỉ vỏn vẹn có 5 ngàn người trên một quốc gia 90 triệu người! Trong khi tại hải ngoại ngoài những thành phần nhiệt tâm yêu nước nhưng khá ngây thơ bị lọt bẫy VC, có rất nhiều nhóm hay tổ chức hội đoàn, đảng phái, cộng đồng cố tình không nhận ra trò ma mãnh của VC , họ rầm rộ biểu tình chống Tàu giùm cho VC  trước toà đại sứ Trung cộng! Bè lũ Việt Gian 2 mang (VG2M), Việt Tân (VT) và tay sai đang lợi dụng cơ hội này để có thể lấy lại credit và bày thêm nhiều “game nhân quyền”, ký thỉnh nguyện thư, ủng hộ “tù nhân lương tâm” trong nước, và quảng cáo những nhân vật cò mồi của chúng…để gom tiền làm lợi cho cá nhân hay tổ chức của họ. Ngoài ra VC,VT và bọn tay sai sẽ len lỏi vào đội ngũ NVQG tại hải ngoại tạo áp lực với Mỹ để đòi nhân quyền, đòi đa nguyên, đa đảng qua các nhân vật cò mồi, dân chủ cuội, phản tỉnh cuội hầu có thể chia ghế quốc hội bù nhìn  cùng bọn thái thú Ba Đình Hà Nội!
 
Để tạo công luận quốc tế với khẩu hiệu: Đảng cộng sản VN đang “bảo vệ tổ quốc” chống Trung cộng xâm lăng nên, CSVN đã cố gắng kêu gọi mọi thành phần tham gia biểu tình trong đó có người Việt tỵ nạn, hầu làm sự kiện thêm phần hiệu lực và  trở thành sự thật những kịch bản giả dối để đánh lừa quần chúng thế giới.
Sở dĩ VC muốn tạo tiếng vang thế giới và sự chú ý cuả giới truyền thông báo chí ngoại quốc để có thể chứng tỏ rằng: Việt nam là một đất nước vẫn còn tồn tại, VN là một quốc gia vẫn có nền “độc lập” “tự do” nhưng đang bị TC xâm chiếm!
Như vậy nếu CĐNV tỵ nạn tại hải ngoại hô hào đi biểu tình chống Trung Cộng với bất kỳ hình thức nào cũng là điều sai trái vì như thế sẽ giúp VC  tạo điều kiện thuận lợi cho chúng tuyên truyền những kịch bản này.
Ngoài ra trong thời điểm này nếu đi biểu tình chống TC là  đi ngược lại với tinh thần chống cộng của người Việt quốc gia vì, mục đích của chúng ta là giải thể chế độ độc tài CSVN, đem lại độc lập, tự do, công lý và hoà bình thật sự cho quê hương VN.  

       
Dẫu biết vậy, nhưng vẫn có những thành phần ” nổi tiếng” chính thức ra mặt, tự nhân danh là “chính nghĩa”  để hô hào, kêu gọi đồng bào tham gia  biểu tình chống TC giùm cho VC, với mục đích tạo số đông người Việt tại hải ngoại chống Tàu và gây chú ý đến quần chúng tây phương.
Những tổ chức hội đoàn, sinh viên học sinh của các cộng đồng VC tại Châu Âu rất đông, nên đã thu hút đa số người Việt tỵ nạn đi biểu tình dưới 3 hình thức được nêu rõ ở phần trên (1- Đứng dưới cờ máu chống Trung cộng; 2- Đứng chung dưới cờ máu và cờ vàng chống Trung cộng.;3-Đi biểu tình chung với cộng sản và chống Trung cộng một cách chung chung không dưới cờ nào cả)..

Trong khi tại Mỹ, Úc, Canada, VC không có khả năng tổ chức các cuộc biểu tình đông đảo dưới cờ máu hay chiêu dụ dễ dàng quần chúng, cho nên các tổ chức đảng phái dưới danh nghĩa CĐNV tỵ nạn đã cùng bọn  Việt Gian, Việt Tân và tay sai lợi dụng  thời cơ “biểu tình chống Trung cộng” để đánh lạc hướng mục đích chống cộng của chúng ta.  
Thiết tưởng những hành động ngu xuẫn hay cố tình này chắc chắn sẽ làm hao mòn nhuệ khí cuả người Việt quốc gia chân chính. 
Những nhóm người bất tri này đã bịp và dàn dựng  thêm lực lượng chống Tàu cho VC mà, chính CSVN không thể quy động được những cuộc biểu tình tuần hành rầm rộ như vậy ở những nơi có thể gọi là thủ đô của người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại..Về mặt quốc tế, nếu dùng cờ vàng chống Trung Cộng sẽ làm quần chúng tây phương hiểu lầm là VC và CĐNV tỵ nạn đã cùng đoàn kết, hoà hợp hoà giải để ủng hộ chính quyền Hà Nội chống Tàu. Trong quốc nội, VC sẽ tuyên truyền với nhân dân về sự thoả hiệp và ủng hộ chính quyền VN của đồng bào hải ngoại trong mặt trận chống Trung Cộng
     
CSVN với những bộ Tư Tưởng Văn Hoá, tìm hiểu về tâm lý con người, và biết rằng một khi con người biết ý thức đoàn kết chung trong một cái giá trị tư tưởng nào đó thì cái sức mạnh đó dù là bomb nguyên tử cũng không thể ngăn cản, như cái giá trị độc lập đã đi vào ý thức dân tộc tác động đến sự tham gia và hy sinh của người dân liên tục miên viễn trong thời kỳ chống Pháp, và Hồ chí Minh đã lợi dụng lấy nó để thực thi mộng Cách Mạng Đỏ.  Vì vậy CSVN rất sợ đồng bào trong nước quy tụ thành một phong trào đông đảo quần chúng ngoài sự kiểm soát chặt chẽ của đảng, và chúng luôn dùng mọi thủ đoạn để điều khiển hay trấn áp hầu làm dập tắt những ngọn lửa cách mạng có thể bùng nỗ để lật đỗ bạo quyền cộng sản.  
VC chỉ muốn tạo lực lượng biểu tình chống Trung Cộng tại hải ngoại thật lớn mạnh để đánh động lương tâm thế giới, tạo mâu thuẫn để Mỹ có thể tạm thời chấp nhận chính phủ bù nhìn của VC, đồng thời Mỹ sẽ lên tiếng và thiết lập lập những mối liên hệ với Tàu để khiến tình trạng này kéo dài. Như vậy, các cường quốc có cơ hội buôn bán vũ khí một cách ôn hoà, và Mỹ có thể ngăn chặn được sự bành trướng của Trung Cộng trong vùng biển đông.
 
 
GIẢI PHÁP

Theo những phân tích trên có thể kết luận cho chúng ta thấy rằng, VC đang trên con đường bị tiêu diệt và không còn chỗ dựa. Ngay cả trong nội bộ đảng cũng đã bị phân chia và rối loạn, không còn tự chủ hay tự lực được nữa. Ván bài duy nhất có thể cứu đảng là đám tàn dư của bè lũ Việt gian, Việt tân, bọn 2 mang, chính trị thời cơ, những tên chính trị gia xôi thịt, bọn a dua, hùa bịp, tay sai của tay sai, ” Vịệt kiều yêu nước”, những tên đứng chàng hảng, những người vô cảm v….v…trong cộng đồng. 
Những  thành phần này vừa nuôi dưỡng VC vừa làm cầu nối mở đường hay lobby cho VC và các chính phủ – tư bản – ngoại quốc. CSVN sẽ được phục hồi nhờ vào đám Việt Gian, VG 2 mang, Việt Tân, tay sai này cùng những người quốc gia tuy chống cộng nhưng quá ươn hèn và ngu xuẫn, họ luôn răm rắp làm theo thời trang bịp bợm của chúng.
Đặc biệt, biến cố xảy ra kỳ này là cơ hội  sống còn cuối cùng của VC. Nếu chúng ta không ý thưc rõ được vai trò chủ yếu của mình phải làm gì mà còn tiếp tay cho VC ( đi biểu tình chống Trung cộng giùm cho VC) thì  con đường tranh đấu của người Việt quốc gia chắc chắn sẽ bị mai một và không còn một hy vọng nào để cứu nguy dân tộc trước vận mệnh đen tối của đất nước.
 
 
Ngược dòng lịch sử cho ta thấy các sách báo lịch sử từ những nguồn tài liệu của Mỹ khá trung thực đã chứng minh rằng: Cộng sản quốc tế được bành trướng nhờ vào phần lớn các phong trào phản chiến của quần chúng tây phương qua các chiến dịch văn hoá vận, biểu tình của sinh viên, tôn giáo,  hippy, phim ảnh, âm nhạc,v…v…   Những vũ khí này của CS hay các tổ chức thân cộng đã làm sụp đổ cả guồng máy VNCH thời bấy giờ và buộc Mỹ phải rời bỏ và từ chối chiến trường miền Nam VN. …
Từ bài học lịch sử này cho ta thấy: Bây giờ là giai đoạn đúng lúc để người Việt hải ngoại phải:

Đứng lên công khai hoá và phơi bày sự thật lịch sử


     - Tố cáo tội ác Hồ Chí Minh và đảng cộng sản VN buôn dân bán nước, cướp công cách mạng,
     - Tố cáo sự phản bội của Mỹ đã bỏ rơi đồng minh VNCH.  
     - Hãy trả lại sự thật cho những trang uế sử do CSVN làm ô nhục thanh sử của tiền nhân!

Chúng ta phải tạo một phong trào tranh đấu chống cộng thật mạnh mẽ và đúng với sức mạnh của toàn dân đã được hun đúc từ gần bốn thập niên qua. Điều quan trọng nhất trong thời điểm này là, chúng ta hãy cảnh giác hay lên án những đoàn thể hay tổ chức nào còn hô hào chống Trung cộng vì họ đang gián tiếp tiếp tay cho VC tồn tại thêm một thời gian ngắn nữa trước khi chúng đào tẫu ôm tài sản quốc gia ra hải ngoại..  
 
Một phong trào tranh đấu có sách lược và đúng thời cơ sẽ trở thành vũ lực như  một trận cuồng phong gây ảnh hưởng thật sự trong giới truyền thông báo chí ngoại quốc, và làm chấn động lương tâm thế giới Tóm lại, chúng ta kiên quyết phải thực hiện cho bằng được những cuộc biểu tình chống CSVN tại hải ngoại làm sao cho có tiếng vang mạnh mẽ đến quần chúng tây phương, đồng thời tạo thêm niềm tin cho đồng bào trong nước, vực dậy tinh thần yêu nước và sức mạnh phản kháng để lật đổ bạo quyền VC.  
 

Điều cấp bách cần phải thực hiện của người Việt tại hải ngoại trong thời điểm hiện tại là chống CSVN bán nước!
Tùy hoàn cảnh địa phương và nhu cầu của mỗi cá nhân hay đoàn thể, chúng ta có thể ý thức và hành động các quan điểm  trên một cách thuyết phục và có hiệu quả. 

1) Tổ chức biểu tình liên tục chỉ chống duy nhất CSVN bán nước trước toà đại sứ VC và các quảng trường dưới ngọn cờ vàng. 
2) Chuẫn bị biểu ngữ, khẩu hiệu hay tài liệu chống cộng được viết bằng tiếng Anh và tiếng Việt
3) Trưng bày những hình ảnh, bằng chứng  tội ác cuả Hồ Chí Minh và công hàm bán nước cuả CSVN
4) Giải thích cho thế hệ trẻ VN biết hiện tình đất nước và cố gắng thuyết phục giới trẻ đi biểu tinh chống Hồ chí minh và đảng CSVN bán nước đồng thời  thu hút bạn bè ngoại quốc của các cháu và người bản xứ cùng tham gia đông đảo.
 
5) Phổ biến tài liệu chống VC và chống Mỹ phản bội đồng minh VNCH tại các trường đại học hay cơ sở công cộng. ( trong phần cuối bài viết sẽ có tài liệu cuả GS Robert F Turner cho giới trẻ hiểu biết thêm và cách vạch mặt những trò bịp cuả VC và bọn phản chiến tây phương)
6) Giáo dục tinh thần yêu nước cho giới trẻ và nói sự thật lịch sử qua các tài liệu bằng tiếng Anh.
 
7) Vạch trần sự thật về những huyền thoại không tưởng của VC.
8) Vạch mặt những cá nhân hay đoàn thể hô hào chống TC và những giọng điệu  đi ngược lại với con đường chống cộng  duy nhất có thể giải thể CSVN và thay đổi cả bàn cờ thế giới trong thời đểm này.
Nếu tại thủ đô của người Việt tỵ nạn ( Hoa Kỳ) phát động được cao trào tranh đấu chống cộng này một cách mạnh mẽ và quyết liệt, thì những nơi khác sẽ tự động nổi dậy và sẽ làm đổi hướng, giật ngược lại thế cờ gian manh của VC đang muốn chúng ta chỉ chống Trung Cộng giùm cho chúng!
Nếu lực lượng tranh đấu của cộng đồng người Việt tỵ nạn dưới ngọn cờ vàng  gây được tiếng vang quốc tế thì chắc chắn sẽ làm lu mờ cờ máu hôi tanh của đám du sinh VC và kiều bào tại Âu châu.
Nếu tình hình hải ngoại gây được sự chú ý hay đánh động lương tâm thế giới, chắc chắn quốc nội sẽ tạo làn sóng cách mạng thật sự..Toàn dân sẽ đồng loạt xuống đường đập tượng Hồ Chí Minh, xé cờ máu, lật đỗ chế độ độc tài đảng trị CSVN…Người Tàu quốc gia, các nhómchống Trung cộng, Mỹ, và các quốc gia tây phương sẽ can thiệp vào trận đồ này! Từ đó các nước bị Tàu xâm chiếm sẽ tự động vùng dậy giành độc lập và nước Tàu sẽ bị  chia cắt và yếu kém dần. Điều này sẽ tạo điều kiện cho Trung Hoa quốc gia đứng lên giải phóng nước Tàu khỏi gông cùm cộng sản. Như vậy VN sẽ không còn lo mộng bành trướng của Trung Cộng và sóng biển đông sẽ lắng động để nhường lại ánh dương cho một “Việt Nam Minh Châu Trời Đông” thuở nào.   
 
Tưởng Niệm Hoàng Sa 
(Tưởng niệm các chiến sĩ HQ10, tưởng nhớ HQ4, HQ5 & HQ16)

Xuân lại đến, chạnh lòng khơi ký ức
Sấm vang rền ôi máu lửa Hoàng Sa
Bởi vì đâu non nước cuốn phong ba
Lũ nghịch tử Hồ, Đồng, Chinh, Giáp, Duẫn

Gần thế kỷ Sơn Hà vương thù hận
Dân lầm than đói rách cả xác hồn
Khắp nẻo đường vàng vọt ánh hoàng hôn
Trong tức tưởi, Giang Sơn chìm bóng tối

Xưa tiền nhân từng khai đường mở lối
Chẳng khi nào khuất phục trước ngoại bang
Nhưng hôm nay bầy phản phúc tham tàn
Mang điếm nhục trải trên từng tấc  đất

Nhớ xuân xưa với tinh thần bất khuất
Ngụy Văn Thà, máu tô thắm sử xanh (1)
Những người con, mang dòng máu hùng anh
Nguyễn Thành Trí, nêu cao lòng trung dũng (2)

Mùa xuân ấy, khung trời Nam chuyển động
Lệ mưa tuôn, thương tiếc đấng anh hào
Đêm xuân buồn lấp lánh triệu vì sao
Sóng giận dữ, tiễn đưa hồn trung liệt

Này ai hỡi, xin giữ tròn khí tiết
Kẻ thù kia, ta phải đánh dập đầu
Vẹm tan rồi, đân tộc hết bể dâu
Gom sức mạnh cùng nhau đòi đất tổ.

1) Hạm trưởng HQ 10, tuẫn tiết tại Hoàng Sa 1974
(2) Hạm Phó HQ10, hy sinh tại Hoàng sa

 
TÀI LIỆU BẰNG TIẾNG MỸ
The Consequences of U.S. Abandonment of Indochina
Myths of the Vietnam War
Reflections on the Vietnam War
Snatching Defeat from the Jaws of Victory in Vietnam: 
Why the War Was Important, What Went Wrong, and What Were the Human and Strategic Consequences of Failure? 
Why Vietnam? Why we Lost?
The Vietcong Tactic of Assasination
jW7B@Q/2310408003a.pdf
 
fAU6NfUmB2UGHGE9R0ighFCqPQHq3AuxxZeOQ/
2310408003b.pdf
ZY6EOuRhbpXCM2AJ1uq0Hr2.ayvDSgS9idjT..mFsiHwl5
Q.egVFZrvcLX3xUPD2eRzreTw/2311403001a.pdf
The Vietcong Strategy of Terror
The Fall of South Vietnam
Beijing and the Vietnam Conflict, 1964-1965: New Chinese Evidence, article and translations by Qiang Zhai

No comments:

Post a Comment